Chương 25: (Vô Đề)

Vết thương ở cổ tay hồi phục rất chậm, thay thuốc mấy ngày liền mới bắt đầu đóng vảy. Cổ tay Hạ Túy An vẫn quấn băng gạc, nhìn chẳng khác gì vừa tự cứa tay. Mỗi lần nhận hàng, ánh mắt của anh shipper cứ như đang nhìn một người khó diễn tả bằng lời.

Dạo này cậu nghiện mua sắm online, đến mức shipper quen mặt luôn, lần nào đến cũng gọi cậu là "em trai của anh Mục", còn ân cần khuyên nhủ: "Em sống sướng thế, anh Mục lại chỉ có mỗi mình em là em trai, đời còn dài, đừng nghĩ quẩn nha!"

Hạ Túy An ôm đống hàng, ló đầu từ sau chồng thùng giấy ra, lạnh mặt nói: "Đó là chồng tôi."

Câu nói ấy suýt làm anh shipper sợ hết hồn, tưởng anh Mục dụ dỗ trẻ vị thành niên. Đến khi Hạ Túy An phải ba lần bốn lượt giải thích, thậm chí cáu đến mức lôi cả chứng minh thư ra thì đối phương mới chịu tin là cậu đã đủ tuổi.

Anh shipper vừa mới tin xong thì lại chuyển sang nghi ngờ: chắc là anh Mục ép cậu phải ở bên mình.

Hạ Túy An đề nghị anh ta đi viết tiểu thuyết cho rồi, trí tưởng tượng phong phú thế biết đâu lại nổi tiếng.

Không ngờ lời nói đùa này lại được anh shipper ghi lòng tạc dạ, còn bảo sẽ suy nghĩ nghiêm túc.

Hôm nay lại có hàng mới, Hạ Túy An gửi đường link "chém một nhát" cho Mục Diên Nghi rồi vứt điện thoại sang một bên, cầm dao nhỏ hớn hở đi mở hàng.

Cậu mở hàng vô cùng bạo lực, nhưng dạo gần đây làm quen được một bà cô nhặt ve chai ngoài cổng, nên mỗi lần bóc xong, cậu lại gấp gọn mấy cái hộp giấy rách nát rồi đóng lại đưa cho bà.

Cùng lúc đó, trong văn phòng, Mục Diên Nghi đang xét duyệt một phương án thâu tóm doanh nghiệp thì giám đốc tài chính gõ cửa bước vào. Nghe bên trong nói "mời vào", chị ta đưa bảng dự toán chi phí tháng này cho anh xem và ký duyệt.

Mười lăm phút sau, Mục Diên Nghi ký tên xong, vừa đưa tài liệu lại thì điện thoại trên bàn chợt sáng màn hình.

Dòng tin nhắn hiện lên bắt đầu bằng mấy ký hiệu khó hiểu, theo sau là:

[Chồng ơi chém một nhát đi, cảm ơn chồng yêu, hun hun ^^]

Anh chưa kịp phản ứng, chị Chương – giám đốc tài chính – đã ngạc nhiên: "Tổng Mục cũng chơi Pinduoduo à?"

Mục Diên Nghi: "Cái gì cơ?"

Chị Chương là nhân viên kỳ cựu từ thời bố Mục Diên Nghi còn điều hành công ty, cũng không sợ anh lắm dù anh là CEO cả công ty phải nể mặt. Gần đây vì anh hay hỏi chuyện dạy con nên chị còn hay kể chuyện nhà.

Chị Chương chỉ vào điện thoại anh, áy náy nói: "Xin lỗi Tổng Mục, tôi không cố ý đọc tin nhắn đâu. Cái đường link này là của một trang mua sắm, bạn bè chia sẻ để cùng 'chém một nhát'. Chém đủ số lượng sẽ được nhận món hàng miễn phí."

Mục Diên Nghi chỉ cần nghe sơ qua là đã nhớ ra. Startup đứng sau ứng dụng mua sắm này vài năm trở lại đây nổi lên như diều gặp gió, giá trị thị trường và thị phần đều vọt lên đứng đầu ngành.

Việc gom người mua hàng thật sự chẳng dễ, dù có vẻ nhiều người tham gia, cuối cùng lại biến thành người dùng trung thành của nền tảng. Dù có hơi vô liêm sỉ, nhưng quả thật không thể không thừa nhận đây là một chiêu rất cao tay.

Chị Chương là cao thủ lâu năm của Pinduoduo, thấy Mục Diên Nghi có vẻ không hứng thú thì càng sốt sắng: "Tổng Mục không cần làm gì hết, chỉ cần gửi link cho tôi. Tôi sẽ đăng lên nhóm công ty, mọi người chém một nhát, chưa tới một phút là xong."

Mục Diên Nghi: "Không cần làm phiền mọi người đâu."

Chị Chương thoáng thất vọng, nhưng cũng không cố ép.

Sau khi chị rời đi, Mục Diên Nghi tiếp tục xử lý tài liệu. Mười phút sau, anh mới tạm nghỉ một chút. Lúc đó, anh thấy Hạ Túy An lại gửi thêm một tin nhắn nữa, là một sticker con mèo nhỏ, kèm dòng chữ: [Nhớ anh. jpg]

Anh nhìn sticker đó vài giây, sau đó ấn mở đường link mà cậu đã gửi khi nãy.

Cùng thời điểm đó, ở quầy lễ tân – nơi mấy cô nhân viên đang tranh thủ giờ rảnh "chém nhát" cho nhau trên Pinduoduo – đột nhiên có một thông báo bật lên:

[Bạn của bạn – Tổng Mục – cũng đang chơi, mau vào chém một nhát nào!]

Hai cô lễ tân tròn mắt nhìn nhau, cô tóc dài tên Tiểu Trình còn hít vào một hơi lạnh, nghi hoặc hỏi:

"Công ty mình thật sự sắp phá sản rồi hả?"

Khi Mục Diên Nghi về đến nhà, Hạ Túy An đang dắt chó đi dạo. Chú chó lông xù nhỏ xíu bước đi khập khiễng, trông như món đồ chơi biết đi, thấy Mục Diên Nghi xuất hiện ở cửa liền ngu ngơ sủa hai tiếng.

Anh nhìn con cún rồi hỏi chủ của nó: "Lại mua thêm gì thế?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!