Chương 37: (Vô Đề)

Triệu Manh Manh sửng sốt mấy giây rồi quay đầu nhìn Bắc Bắc: "Em nói thật?"

Bắc Bắc gật đầu, cười nói: "Vâng, thật một trăm phần trăm."

Triệu Manh Manh ngẩn ra, chỉ tay về hai người Bắc Bắc và Chu Thịnh, vô cùng kinh ngạc hỏi: "Vậy hai người có quan hệ gì?"

Bắc Bắc bật cười, còn chưa nói thì Chu Thịnh nhướng mày hỏi ngược lại: "Cô cảm thấy chúng tôi có quan hệ gì?"

Ánh mắt Triệu Manh Manh dừng trên hai người, xoay qua xoay lại: "Tôi không biết." Chị nhìn chằm chằm Bắc Bắc, kêu lớn: "Bắc Bắc à, em không thể nghĩ quẩn đâu đó."

"Hả?"

Triệu Manh Manh nắm tay Bắc Bắc nói: "Em không thể đi vào con đường không chân chính được. Chu Thịnh là người đàn ông đứng núi này trông núi nọ!"

Bắc Bắc: "Em không ... ..." Lời còn chưa nói xong đã bị Triệu Manh Manh chen ngang: "Chị nói này, bây giờ em nhanh chóng cắt đứt với Chu Thịnh đi."

Bắc Bắc hoang mang nói: "Em còn chưa nói xong mà."

"Hả? Chưa nói chuyện gì?" Triệu Manh Manh nhìn Chu Thịnh, nhếch chân mày: "Sếp Chu à, anh không đến mức làm khó bạn của tôi chứ. Dù gì bạn gái của anh rất nhiều, không thiếu một Bắc Bắc nhỉ."

Nghe thấy vậy, Chu Thịnh nhướng mày, cười như không cười nhìn hai người: "Tôi thực sự thiếu một mình cô ấy đó."

Manh Manh cười nhạo, lườm Chu Thịnh một cái: "Sếp Chu cũng học nói giỡn sao?"

Chu Thịnh: "... ... ..." nhìn dáng vẻ của Triệu Manh Manh cảm thấy vô cùng sầu não, liếc mắt nói: "Bắc Bắc giải thích đi."

Bắc Bắc mỉm cười nhìn Triệu Manh Manh, chỉ tay về phía Chu Thịnh nói: "Anh ấy là chồng của em."

Triệu Manh Manh trợn mắt, lại tiếp tục trợn tròn mắt, sau một lúc mới "ồ" lên: "Bắc Bắc nói đùa hơi lố rồi, đúng không anh?"

Triệu Tử Dịch câm nín nhìn em gái mình, khẽ ho: "Đúng đó. Mọi người đều biết cả."

Triệu Manh Manh: "... ... ... ."

Chị nghi ngờ nhìn hai người, vẫn cảm thấy không thể tin được. 

"Hai người kết hôn khi nào?"

"Trước Tết một ngày."

"Mười bốn tháng Hai?"

"Đúng."

Manh Manh gật đầu, quay đầu nhìn Bắc Bắc: "Em nói xem hai người quen nhau từ khi nào?"

Bắc Bắc ngẩn ra, nghẹn lời: "Quen từ rất lâu rồi."

"Tại sao chị không biết?"

Chu Thịnh nhướng mày: "Em ngay cả việc tôi thích đàn ông cũng biết, sao việc này lại không biết?"

Triệu Manh Manh: "... ... ..." Chị cười gượng hai tiếng: "Sếp Chu, Sếp Chu, đó còn không phải trên mạng loan tin bậy bạ sao? Nhưng em thực sự không cho rằng anh thích đàn ông." 

Nghe vậy, Chu Thịnh hừ lạnh một tiếng: "Em không cho rằng nhưng vợ anh lại cho rằng anh thích đàn ông."

Bắc Bắc nằm không cũng trúng đạn: "... ... ..." Cô cảm thấy bản thân không nói thì tốt hơn, tốt nhất duy trì im lặng, im lặng. 

Manh Manh nghẹn lại, liếc nhìn Bắc Bắc, dùng ánh mắt hỏi: Sao em lại nói mấy chuyện chị hóng hớt cho tổng giám đốc Chu nghe? 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!