Nếu nói không cảm động thì thật là giả vờ.
Bắc Bắc không thể nghĩ được, Chu Thịnh vì cô mà lại làm như vậy.
Cô thất thần nhìn người đàn ông trước mặt, mông lung cảm thấy Chu Thịnh không giống với Chu Thịnh mà cô biết.
Chu Thịnh này thật khiến cô quá cảm động.
Chu Thịnh cười nhẹ, rũ mắt nhìn cô: "Bắc Bắc, không cần phải xúc động như vậy."
Bắc Bắc sửng sốt, nhẹ nhàng cười: "Anh làm nhiều chuyện như vậy, không mong em cảm động sao?"
Chu Thịnh lắc đầu: "Cái anh muốn là sự vui vẻ của em chứ không phải để em cảm động." Điều này, Chu Thịnh hiểu rõ hơn Bắc Bắc. Những gì anh làm chưa bao giờ là vì muốn sự xúc động của Bắc Bắc. Nếu chỉ đơn giản như vậy thì từ lâu Chu Thịnh đã làm những việc khiến cô phải cảm động rồi.
"Không cần xúc động. Làm những việc mà em muốn làm, những chuyện khác hãy để anh giúp em giải quyết."
Bắc Bắc ngây ra, khóe môi cong lên, cúi xuống che đi những suy tư trong lòng: "Vâng ạ."
Chu Thịnh vươn tay vuốt mái tóc của cô: "Vì vậy chuyện ký hợp đồng quản lý, đợi thêm thời gian nữa rồi nói." Anh ngừng lại rồi nhỏ giọng nói: "Đến lúc đó anh sẽ tìm cho em vài người quản lý, em hãy chọn một người mà em thích."
Bắc Bắc gật đầu, nói nhỏ: "Vâng."
Chu Thịnh khẽ gọi: "Bắc Bắc."
"Dạ?"
"Cố gắng quay phim cho tốt nhé."
Bắc Bắc bật cười, liếc nhìn anh: "Lỡ như em quay không tốt thì sao?"
"Vậy kệ đi." Chu Thịnh nhướng mày: "Diễn không tốt thì anh cũng tình nguyện đầu tư cho em."
"Lỗ vốn thì sao?"
"Không sao hết." Dõng dạc nói: "Cái gì anh cũng không có, chứ tiền thì anh không thiếu."
Bắc Bắc: "... ..." Được, được, được, người đàn ông có tiền, hay lắm.
Cuối cùng, chủ đề này hai người cũng đã nói xong, mà Bắc Bắc cũng vui vẻ đồng ý với ý kiến của Chu Thịnh.
Ở nhà hai ngày chán chê. Buổi chiều ngày hôm sau, Chu Thịnh đưa Bắc Bắc ra sân bay, để cô với vài người mà Mã Viễn để lại làm việc cùng xuất phát đến đoàn phim.
Địa điểm quay phim là ở Hoành Điếm, Bắc Bắc nghe thấy địa danh này lại muốn bật cười.
Kiếp trước, nơi cô thường quay phim cũng gọi là thành phố điện ảnh Hoành Điếm. Có rất nhiều phim trường nhưng mà chỉ cần quay phim cổ trang hay đại loại thế thì đều quay ở Hoành Điếm. Mà cái tên Hoành Điếm cũng không thay đổi.
Cô nghĩ không biết nơi đó có giống y như nơi cô quay phim trước kia không nữa.
Với nơi quay phim sắp tới, Bắc Bắc vô cùng tò mò.
Từ thành phố H đến Hoành Điếm, ngồi máy bay rất nhanh, khoảng hai tiếng là nhóm người Bắc Bắc đã đến nơi rồi.
Vừa xuống máy bay, nhân viên trong phòng làm việc của Mã Viễn đã dẫn Bắc Bắc lên taxi về khách sạn.
Buổi sáng đã tiến hành nghi thức bấm máy. Bắc Bắc không tham gia, cũng may cô chỉ diễn vai phụ, có tham dự hay không thì cũng không có nhiều người để ý. Các phóng viên và người hâm mộ đều tập trung chú ý lên người nam, nữ diễn viên chính hết rồi.
Bộ phim này của Mã Viễn, nam diễn viên chính là người cực kỳ nổi tiếng – Lê Tiêu, còn nữ diễn viên chính là Triệu Manh Manh, nghe đồn là người có chỗ dựa.
Trên đường đi, Bắc Bắc nghe được không ít chuyện bà tám. Cô cũng là người có máu tám chuyện, sau khi nghe xong thì ngay lập tức chia sẻ cho Tiểu Ngư, mà Tiểu Ngư lại hóa thân thành thám tử, tìm hiểu cho cô không ít tin tức khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!