Chương 23: (Vô Đề)

Ánh mặt trời giữa trưa sáng chói, nóng nực. 

Bắc Bắc và Chu Thịnh đứng ở bên ngoài nên mặt mày đỏ ửng hết lên. Chu Thịnh thấy như thế nên nhanh chóng nửa kéo nửa ôm Bắc Bắc mang vào nhà. 

Vừa vào đến nhà, Bắc Bắc liền nhìn Chu Thịnh, chỉ tay vào người Chu Thịnh chất vấn: "Anh thành thật khai báo, buổi trưa là ai nhìn thấy em ở trung tâm thương mại?"

Chu Thịnh nhìn thấy bàn tay trắng ngần, nắm lấy rồi khẽ cười. Đặt bàn tay của cô vào trong lòng bàn tay anh, rồi cười trả lời: "Đám Triệu Tử Dịch đúng lúc ra ngoài ăn trưa thì nhìn thấy em."

Bắc Bắc: "... ..." Cô trầm mặc sau một lúc lâu rồi hỏi: "Triệu Tử Dịch là ai?"

Chu Thịnh che miệng khẽ ho: "Em không nhớ sao?"

Bắc Bắc suy nghĩ về ký ức liên quan đến mấy chữ "Triệu Tử Dịch", sau hồi lâu, cô à lên một tiếng to, vô cùng hiếu kỳ nhìn Chu Thịnh hỏi: "Chính là người trước đây mỗi ngày đều đi trêu hoa ghẹo nguyệt với anh đúng không?"

Chu Thịnh: "... ... anh đi trêu hoa ghẹo nguyệt khi nào?"

Nghe thấy vậy, Bắc Bắc cười lạnh, giương cằm liếc mắt dò xét Chu Thịnh: "Có cần em nhắc lại từng chút từng chút một chuyện cũ của anh không?"

Chu Thịnh hốt hoảng, vội vàng lên tiếng: "Đừng, đừng, vợ à chuyện cũ đều là hiểu nhầm cả thôi."

"Hiểu nhầm cái gì?" Bắc Bắc giả vờ không hiểu, chớp mắt nhìn Chu Thịnh, cười nhẹ: "Hiểu nhầm sao?"

Chu Thịnh nghẹn lời, chuẩn bị giải thích chuyện cũ: "Thật sự là hiểu nhầm thôi." 

"Anh nói thử đi."

Chu Thịnh cứng họng, nhìn vào đôi mắt của vợ mình, suy nghĩ vài giây rồi hỏi: "Em đồng ý nghe anh giải thích không?"

Bắc Bắc nghĩ rồi lại phất phất tay: "Thôi khỏi. Đều là chuyện cũ rồi, em không muốn mua bực vào mình." Cô liếc nhìn anh, nhẹ nhàng nói: "Chu Thịnh." 

"Ừm?"

"Nếu như em không nhầm thì anh có ý gì với em phải không?"

Chu Thịnh bật cười, một cánh tay ôm lấy đầu cô, tay kia vuốt ve gò má của cô, khẽ cười: "Em bị ngốc sao? Anh đã thể hiện rõ vậy rồi đó thôi."

Bắc Bắc nhoẻn môi cười, vui tươi nhìn anh: "Vậy thì tốt, chúng ta sẽ tiếp tục Ước pháp tam chương*, thế nào?"

Ước pháp tam chương: Sở Hoài Vương lệnh chư hầu đánh Tần, có ước rằng ai vào Quan Trung trước thì làm vương Quan Trung. Lưu Bang vào Quan Trung, bắt Tần Vương là Tử Anh, rồi rút quân về Bá Thượng. Tiếp đó gọi các phụ lão nước Tần đến, quy định hình pháp tạm thời thay cho hình pháp hà khắc của Tần. Pháp luật chỉ có ba điều thôi: giết người thì xử tử, đánh người bị thương và trộm cắp thì xét tội mà trị. Còn lại những gì thuộc về hình pháp nước Tần đều bỏ hết.

Ý nghĩa: Chỉ việc lập ra những quy ước đơn giản mà thực hiện. 

Chu Thịnh: "... ..." Mặc dù biết có thể đây là cái "bẫy" nhưng mà đối với yêu cầu của vợ, Chu Thịnh thật sự không có cách nào từ chối.

Anh gật đầu đáp: "Được."

Bắc Bắc gật đầu, khẽ nói: "Em không hiểu nhầm, may quá."

Cô mím môi, mặt không nhăn nhó, nói thẳng suy nghĩ của bản thân: "Em có chút ít cảm giác về anh, cũng gần như là thích. Vì thế Chu Thịnh, những bê bối tình cảm trước đây của anh, em không quan tâm, dù sao khi đó giữa chúng ta cũng không có tình cảm gì."

Chu Thịnh sửng sốt, muốn mở miệng nói gì đó nhưng bị Bắc Bắc cắt lời.

"Chuyện cũ rồi chúng ta không phải để ý đến nó nữa." Bắc Bắc ngước nhìn anh, đối diện với ánh mắt của anh, chậm rãi nói: "Tuy nhiên, nếu như anh thật lòng với em, nếu như chúng ta muốn bước tiếp trên đoạn đường hôn nhân này, sau này những scandal kia em mong rằng sẽ không phải nghe thấy nữa, được không anh?"

Chu Thịnh gật đầu, nghiêm túc nói: "Em yên tâm, sau này sẽ không có nữa."

Bắc Bắc "vâng" một tiếng, bĩu môi: "Em không muốn một ngày nào đó ra ngoài cùng anh mà lại bị một cô gái lạ hoắc ôm lấy cánh tay anh."

Nghe vậy, Chu Thịnh khe khẽ cười. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!