Chương 123: (Vô Đề)

Buổi tối ngủ lại ở nhà họ Chu, rửa mặt xong, Bắc Bắc và Chu Thịnh nằm  trên giường, cô nằm trong lòng Chu Thịnh, suy xét vài chuyện.

Ngoài cửa sổ gió rất lớn, thổi mạnh nhánh cây trong vườn trong đêm, làm chúng rung xào xạc.

Bắc Bắc chớp mắt nhìn Chu Thịnh, nghĩ nghĩ rồi gọi: Chu Thịnh.

Hả? Chu Thịnh dời mắt khỏi tài liệu, chuyển sang nhìn Bắc Bắc, cúi đầu nhìn cô:

"Sao thế? Buồn ngủ à?"

Bắc Bắc lắc đầu, mở to mắt nhìn Chu Thịnh, hỏi:

"Anh nói với mẹ chuyện đó khi nào thế, chuyện mà em muốn làm ấy."

Chu Thịnh ngẩn ra một lát, mới nhớ ra Bắc Bắc nói đến chuyện gì. Anh nhìn chằm chằm Bắc Bắc, dè dặt cẩn trọng hỏi: Giận à?

Không. Bắc Bắc dở khóc dở cười nhìn anh:

"Em hỏi một câu thôi, sao anh đối xử với em tốt thế."

Chu Thịnh cười bất đắc dĩ, cúi đầu hôn một bên mặt cô, cảm nhận được sự mềm mại ở làn da gò má trắng nõn, anh nói:

"Em là vợ anh, không tốt với em thì tốt với ai? Chuyện này anh nói với mẹ lúc em đang bận quay phim nhưng lúc đó bà ấy còn bận việc khác nên chỉ đồng ý miệng thôi, không nói khi nào thì bắt đầu làm."

Bắc Bắc ồ một tiếng:

"Nhưng tối nay em nghe mẹ nói thì hình như đã góp tài chính rồi mà?"

"Ừ, hình như nửa tháng trước mẹ triệu tập một nhóm họp, cho nên tiền chắc chắn đủ rồi, quan trọng là phải có một người tính toán. Nên mẹ bảo anh đề cử người cho bà ấy."

"Anh tìm được người phù hợp chưa?"

Chu Thịnh gật đầu:

"Có một người cũng không tệ, nhưng chưa gặp mặt bàn kĩ, đã hẹn xế chiều ngày mai, hay đến lúc đó em đi cùng?"

Bắc Bắc nghĩ nghĩ, từ chối:

"Không cần, em vẫn không nên ra mặt thì hơn."

Chu Thịnh bật cười, thấy cô lùi bước cũng không ép:

"Ừ, vậy thì không đi, anh gặp mặt rồi nói lại với em nhé."

Vâng.

Hai người im lặng một hồi, Bắc Bắc nói với Chu Thịnh về chuyện của Lê Miên. Sau khi nghe xong, Chu Thịnh đề nghị cô:

"Thật ra em có thể kích thích bà ấy nhiều hơn. Anh nghĩ bà muốn nhìn thấy em và mọi người, nhưng vẫn còn sợ hãi mà thôi."

Chu Thịnh vuốt tóc cô để trấn an:

"Trong khoảng thời gian này không phải không làm việc à, có thể xem phim truyền hình của em với bà ấy nhiều hơn, cả gameshow nữa, vừa nhìn vừa tả lại cho bà ấy. Như vậy có thể sẽ giúp ích nhiều hơn nữa. Bắc Bắc ngoan ngoãn gật đầu:"Em biết rồi.Có phải em còn chuyện gì muốn nói với anh không?

"Chu Thịnh thấy vợ muốn nói lại thôi, có thể nói anh rất hiểu cô. Bắc Bắc ừ một tiếng, hơi băn khoăn:"Nhà họ Lê muốn công khai nhận em là một thành viên trong gia đình.

"Nghe thế, Chu Thịnh cũng hơi kinh ngạc. Trước đó anh chưa nghe tiếng gió về việc nhận thân, nên giờ nghe thấy, thật sự cảm thấy rất giật mình. Dựa theo phong cách làm việc của nhà họ Lê thì họ tuyệt không phô trương như thế."Em nghĩ sao?Bắc Bắc xoa mi tâm:Em không biết." Thật ra cô thấy không sao cả, đã lớn thế này, sở dĩ lúc trước muốn tìm cha mẹ ruột là để chứng minh mình không phải đứa bé không ai cần. Nhưng sau khi tìm được, Bắc Bắc đã an lòng, chỉ cần biết cha mẹ là ai là được rồi.

Những cái khác có hay không, cô cũng chẳng để ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!