Chương 11: (Vô Đề)

Chu Thịnh vừa nói xong, Đồng Bắc Bắc quay lại nhìn anh.

Hai người mắt đối mắt, Bắc Bắc nhìn vào mắt anh, rũ mắt che giấu sự u ám trong mắt, rồi cô nói với giọng hờ hững, làm cho người nghe không nghe ra cảm xúc riêng của mình: "Đến rồi đấy à."

Chu Thịnh đáp "ừ", đứng bên cạnh cô, ngước mắt nhìn người đàn ông đối diện Bắc Bắc, nhăn mày.

Mã Viễn kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt mình, "Chu Thịnh?"

"Ừ." Chu Thịnh gật đầu: "Sao chú lại ở đây?"

Sự kinh ngạc trong ánh mắt của Mã Viễn quá rõ ràng, ông nhìn Chu Thịnh và Đồng Bắc Bắc, hai người trước mặt tuy không có hành động gì quá thân thiết, nhưng người sáng suốt đều có thể nhận ra giữa cả hai có gì đó không giống như biểu hiện bên ngoài.

"Tới ăn cơm."

Chu Thịnh: "... Một mình?"

"Không phải, còn đang chờ nhà sản xuất khác."

Nghe vậy, Chu Thịnh gật đầu, không để ý thêm, "Vậy chúng tôi đi trước."

Trong lúc hai người nói chuyện, Bắc Bắc không nói gì, cô đang cố nhớ đến những chuyện có liên quan đến Mã Viễn: một vị đạo diễn rất nổi tiếng, chỉ cần là phim ông quay, doanh thu thấp nhất cũng lên tới mười triệu. Mã Viễn có thể coi là đạo diễn có danh tiếng và thành tích top 1 trong nước, tác phẩm nào do ông quay cũng đều được công chúng yêu mến.

Mã Viễn nhìn hai người phải rời đi, vội vàng nói: "Khoan đã."

Chu Thịnh dừng chân, nhíu mày quay đầu nhìn ông: "Còn có việc gì?" Giọng nói đã hơi mất kiên nhẫn.

Mã Viễn nhìn chằm chằm ánh mắt như muốn giết người của Chu Thịnh, vẫn kiên trì nhìn về phía Đồng Bắc Bắc: "Cô gái này, cô thật sự không có ý định đóng phim ư?"

Đồng Bắc Bắc hơi giật mình, mỉm cười: "Tạm thời không."

Chu Thịnh đứng bên cạnh cười nhạo thành tiếng, ghét bỏ nhìn Mã Viễn: "Nghe rõ chưa?"

Mã Viễn: "..."

Cuối cùng ông chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn bóng lưng đi xa của hai người, yên lặng thở dài.

"Ông than thở cái gì thế?" Nhà sản xuất Vu vỗ vai Mã Viễn, hơi tức cười, vừa đến đã nghe thấy ông bạn làm ăn thở dài. 

Mã Viễn nhìn người tới: "Tôi vừa gặp một mầm non tốt."

"Nói rõ ra xem nào?"

"Một cô bé rất hợp vào vai nữ phụ trong bộ phim tôi mới quay, vai mà tôi muốn tự chọn ấy." Mã Viễn đang trù bị cho dự án phim mới, vừa đúng lúc có một nhân vật khá đặc biệt, tuy không phải nhân vật chính, nhưng phần diễn khá tốt. Quan trọng hơn cả, nhân vật này có liên quan tới toàn bộ bộ phim. Đối với Mã Viễn, phân vai ông thích nhất không phải nữ chính, mà là vai nữ số 3 này.

Cho nên ngay từ đầu, Mã Viễn đã khăng khăng muốn tự chọn vai, cũng may vì không phải nhân vật quan trọng nên phía đầu tư bày tỏ tùy theo ý ông. Chính ông cũng không ngờ sẽ nhanh chóng gặp được người có ngoại hình phù hợp như thế.

Nhà sản xuất Vu hơi kinh ngạc: "Thật à? Thế cô bé đó đâu?"

"Đi rồi."

"Người như ông mà để người ta chạy mất ư?"

Mã Viễn bất đắc dĩ nhìn ông ta: "Bạn của Chu Thịnh, còn đi cùng Chu Thịnh, tôi có thể làm gì?"

Nhà sản xuất Vu bật cười, hiếm lắm mới thấy được vẻ mặt bực tức của Mã Viễn, vỗ vai ông tỏ vẻ an ủi: "Ông thử lại lần nữa xem, nếu là bạn gái Chu Thịnh, chắc cũng khả thi đấy chứ?"

Nghe vậy, Mã Viễn trầm ngâm suy tư một chút: "Chưa chắc đã là bạn gái." Ông nhớ lại dáng vẻ bảo vệ vừa rồi của Chu Thịnh, cho dù là bạn gái thì cũng không phải bạn gái có quan hệ tầm thường.

"Được rồi, cùng lắm thì lại tìm một người có kĩ thuật diễn trong showbiz là được, chắc cũng không khó đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!