Chương 7: (Vô Đề)

"Nếu Dung Tu muốn ở bên cô, chỉ cần anh ấy nói với tôi, tôi tự nhiên biết phải làm gì."

"Tốt thôi. Vậy cứ chờ A Tu ly hôn với cô đi."

Tôi dứt khoát cúp máy.

Khoảnh khắc đó, tôi rất muốn gặp Dung Tu, rất muốn chính miệng hỏi hắn một câu.

Nhưng rồi tôi lại nhớ đến ngày chúng tôi chia xa.

Hắn nói với tôi: Ở nhà chờ anh về.

Từ nhỏ đến lớn, điểm mạnh nhất của tôi chính là rất biết nghe lời.

Từ Uyển cướp đồ chơi của tôi, cướp búp bê của tôi, thậm chí cướp cả bạn trai, rồi vị hôn phu của tôi. Tôi chưa từng tranh giành.

Bởi vì tôi biết, thứ có thể bị cướp đi, vốn dĩ chưa bao giờ thuộc về tôi.

Với Dung Tu cũng vậy.

Không, thực ra có chút khác biệt.

Tôi từng rất thích những món đồ chơi đó, rất thích những con búp bê đó, nhưng cũng không đến mức không nỡ buông tay.

Tôi cũng từng rung động, cũng từng thích một người con trai nào đó.

Nhưng khi họ dễ dàng bị cướp đi, tôi cũng không cảm thấy quá luyến tiếc.

Dù tôi chưa từng nói ra, nhưng tôi luôn biết, trong lòng mình vẫn đang chờ đợi một người.

Người ấy sẽ thiên vị tôi, vô điều kiện mà bảo vệ tôi.

Người ấy sẽ không bao giờ rời khỏi tôi.

Người ấy sẽ mãi mãi là của Từ Nhược Nhược tôi.

Tôi không biết Dung Tu có phải là người đó không.

Dù tôi thực sự hy vọng là hắn.

---

Một tuần sau cuộc gọi của Bạch Lộ.

Hôm ấy, tôi đang đi dạo phố cùng bạn thân.

Cô ấy đột nhiên hét lên như một con vịt bị giật mình:

"AAAAA! Nhược Nhược, mau xem này!"

Cô ấy đưa điện thoại ra trước mặt tôi, cả người kích động đến mức nói năng lộn xộn.

Tôi nhìn vào màn hình, vừa thấy dòng tiêu đề to đùng, liền sững sờ.

Bạch Lộ bị cảnh sát bắt giữ.

Nguyên nhân là, cô ta bị tình nghi đầu độc Dung Tu!

Tôi không thể tin được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!