Chương 6: (Vô Đề)

"Mày lấy gì so với chị mày? Chị mày xinh đẹp thế còn chưa từng gặp chuyện này, tao thấy tám phần là mày bịa chuyện để lừa người lớn!"

Thực ra, mặc váy hay quần short không sai.

Áo hai dây, áo ba lỗ cũng chẳng có gì sai.

Sai là ở ánh mắt mang đầy định kiến của những kẻ đó.

Nhưng đạo lý này, mãi sau khi lớn lên tôi mới hiểu được.

Những năm tháng niên thiếu, tôi chỉ có thể cất hết váy vóc, quần short vào trong tủ, không bao giờ đụng đến nữa.

---

Nhìn bóng mình trong gương, tôi cũng phải sững sờ.

Tôi không xinh đẹp như Từ Uyển, nhưng các đường nét thanh tú, làn da lại trắng trẻo.

Tôi cũng không cao gầy như chị ấy, nhưng dáng người cân đối.

Đặc biệt là tỷ lệ eo và hông vô cùng đẹp mắt.

Vóc dáng này, lại khoác lên chiếc váy hai dây hơi gợi cảm, eo thon m.ô.n. g nở, vô tình tôn lên những đường cong mềm mại.

Bỗng nhiên, tôi nhớ đến lời Dung Tu từng nói trên giường…

Mặt nóng ran, đến cả sau cổ cũng nóng bừng.

---

Dung Tu cho người đến đón tôi, đưa tôi đến một căn biệt thự khá hẻo lánh ở ngoại ô.

Tài xế mở cửa xe giúp tôi, tôi khẽ cười cảm ơn.

Vừa ngẩng đầu lên, lại phát hiện sắc mặt Dung Tu bỗng chốc trầm xuống.

Tôi còn đang định cười với hắn, hắn đã quay người đi thẳng vào biệt thự, vẻ mặt lạnh tanh.

Đến khi tôi theo vào trong, sắc mặt hắn lại bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

Tôi đứng bên cạnh hắn, hơi chần chừ, không dám làm nũng như trước.

Bởi vì Dung Tu không cười thì thực sự rất đáng sợ.

Hắn ngồi trên sofa, ngước mắt nhìn tôi.

Lúc đầu tôi vẫn tự nhiên, nhưng dần dần, tôi cảm thấy có gì đó không đúng.

Chiếc váy này hơi trễ ngực, lại là cổ chữ V, nói thế nào nhỉ… khá quyến rũ.

Tôi vô thức che n.g.ự. c lại, khẽ ho hai tiếng:

"À… dạo này anh vẫn ở đây sao?"

Ừ.

Anh ở một mình à?

"Còn có người hầu và tài xế."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!