Chương 3: (Vô Đề)

Dung Tu liếc tôi một cái, nhướng mày, ánh mắt thoáng hiện một tia cười mà tôi không nhận ra.

"Ba ngày trước, chẳng phải em đã hỏi tôi về mối tình đầu, bạch nguyệt quang của tôi sao?"

5

"Cái này… không quá thích hợp đâu nhỉ?" Tôi ngạc nhiên, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó gọi tên.

"Không có gì là không thích hợp."

Dung Tu nắm c.h.ặ. t t.a. y tôi.

Lòng tôi lập tức hiểu ra, tám phần là hắn muốn lấy tôi ra để chọc tức bạch nguyệt quang của mình.

Trong tiểu thuyết chẳng phải cũng viết thế sao?

Tôi âm thầm tự cổ vũ bản thân—Từ Nhược Nhược, cơ hội thể hiện của mày đến rồi!

Phải phối hợp thật tốt, làm Dung công tử vui vẻ, chắc chắn không thiếu lợi lộc cho mình!

Tiếp đó, Dung Tu nắm tay tôi, ôm lấy eo tôi, thậm chí còn chủ động vuốt ve gương mặt tôi, cúi đầu hôn một cái.

Lúc ngồi xuống, tôi còn cố tình tựa sát vào người hắn.

Vừa đúng lúc ấy, cửa bị đẩy ra.

Bạch nguyệt quang của hắn vừa bước vào đã bắt gặp cảnh tượng thân mật giữa chúng tôi, vành mắt lập tức đỏ lên.

Dung Tu vẫn điềm nhiên như không, thản nhiên hưởng thụ việc tôi vùi vào n.g.ự. c hắn.

Bạch nguyệt quang cắn môi, chậm rãi ngồi xuống: A Tu…

Dung Tu khẽ gật đầu với cô ta, sau đó lại kéo tôi ngồi hẳn lên đùi mình.

???

Diễn kịch cũng phải có giới hạn thôi chứ, Dung công tử! Anh muốn chọc tức người ta đến mức hộc máu, ngất xỉu ba tháng à?!

A Tu… Bạch nguyệt quang rưng rưng nước mắt.

"Ăn cơm trước đã, vợ tôi trưa nay chưa ăn no."

Dung Tu chẳng buồn quan tâm đến ánh mắt bi thương của cô ta, chỉ chăm chú gắp đồ ăn cho tôi.

Bụng tôi lại được một phen no căng.

Dung Tu còn thỏa mãn xoa xoa, nhéo nhéo mấy cái, như thể đang đánh giá chiến lợi phẩm.

Trong khi đó, bạch nguyệt quang ăn uống chẳng được bao nhiêu, khó trách vóc dáng cô ta lại gầy yếu, mong manh như thế.

Cô ta bắt đầu hồi tưởng quá khứ, giọng nói tràn đầy chân thành và xúc động, nghe đến mức tôi cũng suýt rơi nước mắt vì đồng cảm.

Nhưng Dung Tu lại tỏ ra cực kỳ phiền chán.

Xanh Xao

Hắn hết hôn lên mặt tôi, lại nghịch tóc tôi, thậm chí còn vuốt ve eo tôi, ngón tay mơn trớn trên làn da trần trụi…

Cảm giác có gì đó không ổn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!