Chương 5: (Vô Đề)

Dưới sự hối thúc của Liêu thị, Kỷ Chương nhanh chóng sắp xếp cho con gái lớn gặp mặt Lục công tử.

Bên phía Từ gia có vẻ cũng rất hài lòng Kỷ Nguyệt.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bên trong đình viện, Từ tam phu nhân lôi kéo tay của Kỷ Nguyệt, hỏi han ân cần, vô cùng quan tâm, ngược lại lòng nhiệt tình của Liêu thị dần lạnh xuống.

Kỷ Dao không biết vì sao, nàng thấy Lục công tử kia hình như cũng không tệ lắm, tính tình tương đối hiền lành, chắc là người chồng biết quan tâm.

"Nương, Lục công tử không tốt sao?" Nàng dò hỏi.

Liêu thị khẽ nói: "Con gái còn nhỏ hỏi cái này để làm gì?"

"Con cũng chỉ quan tâm tỷ tỷ." Kỷ Dao chớp mắt mấy cái, "Hôm nay không phải vì xem mắt Lục công tử sao? Nương tưởng rằng con không biết sao?"

"Lục công tử kia... " Liêu thị ngưng lại không nói nữa, vừa rồi bà kêu Chu ma ma dùng bạc hối lộ ma ma bên Từ gia nghe ngóng tin tức, thì ra Lục công tử đã có thông phòng*, mười bảy tuổi đã ra ngoài ở. Liêu thị không thích, chồng của bà rất giữ mình, không có cái chuyện này, bà cảm thấy con rể nhà mình cũng không nên có.

*thường là nô tỳ giải quyết nhu cầu sinh lý cho chủ tử.

Chuyện này, được lúc đầu, ai biết về sau có nạp thiếp hay không?

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhà bọn họ không có truyền thống này!

Cũng không thể để con gái chịu ấm ức.

Kỷ Chương mơ mơ hồ hồ, còn tưởng thê tử hài lòng, sau khi trở về tủm tỉm cười nói: "Không có gì khác thì chọn ngày tốt đi."

"Chọn ngày tốt làm gì?" Liêu thị liếc xéo ông ấy một cái: "Quên việc này đi, Nguyệt nhi của chúng ta không thể gả cho nhà bọn họ, lần sau tiếp tục xem mắt Tương công tử, không, thiếp phải sai người nghe ngóng một chút rồi nói, tránh uổng phí thời gian.

"Sao vậy?" Kỷ Chương không hiểu vì sao.

"Lục công tử kia có thông phòng!"

"Thông phòng?" Kỷ Chương hiểu ra, gãi đầu nói, "Những gia tộc lớn đó, có rất nhiều công tử đều có thông phòng, chuyện như vậy cũng rất bình thường... "

Lần này đụng phải tổ ong vò vẽ, Liêu thị cất cao giọng nói: "Cái gì, chuyện bình thường? Đây mà coi là chuyện bình thường? Lỡ không cẩn thận sinh ra thứ tử* thì sao! Chàng muốn Nguyệt nhi đi làm mẹ cả người ta đúng không? Đến lúc đó một nhà mấy thứ nam thứ nữ đúng là vô cùng náo nhiệt," Sau đó nhìn chằm chằm Kỷ Chương, hỏi tới, "Có phải trong lòng chàng cũng cảm thấy nên có thông phòng không?"

*thứ tử: con vợ lẽ, thiếp thất.

Kỷ Chương vội vàng giải thích: "Không có, không có, Tú nhi, ta chưa từng có ý nghĩ như vậy..."

"Ai biết được chàng có hay không, thiếp cũng không phải sâu trong bụng của chàng." Liêu thị vô cùng thất vọng thái độ vừa rồi của Kỷ Chương, làm sao ông ấy có thể bỏ qua được việc con rể có thông phòng?

Kỷ Chương thấy Liêu thị thất vọng, rất lúng túng, cũng rất ấm ức.

Cho tới bây giờ trong lòng ông đều chỉ có một mình Liêu thị, người con gái khác, ông cũng không nhìn một chút, chỉ là mình khá sơ ý, không có nghĩ nhiều như vậy.

Kết quả bị Liêu Tú trách oan.

"Tú nhi, ta nói những người kia có thông phòng là chuyện bình thường, nhưng cũng đâu có nói để Nguyệt nhi gả cho hắn, việc này do ta sơ sót! Ta không hỏi rõ ràng!" Ông nắm chặt tay Liêu thị, "Nương tử, ta có thể thề với trời, nếu trong lòng ta có nửa điểm phản bội nương tử, ta tình nguyện bị..."

Một tay Liêu thị bịt miệng của ông ấy: "Nói bậy bạ gì đó? Ai bảo chàng thề?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!