Chương 46: (Vô Đề)

Kỷ Dao đi thay váy vẫn chưa trở về.

Kỷ Nguyệt đã sớm rửa mặt sạch sẽ, không nhịn được tiến lên hỏi thăm Hoàng Thái hậu: "Thái hậu nương nương, xin hỏi bây giờ muội muội đang ở nơi nào?"

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hoàng Thái hậu bắt đầu đau đầu.

Những thứ ngu xuẩn kia không biết làm việc như thế nào, ngay cả một tiểu cô nương cũng không trông được, bà nói: "Kỷ tiểu thư uống say, bây giờ đang ngủ, chờ ngươi vẽ xong chắc sẽ tỉnh."

Muội muội uống rượu sẽ không ổn, chẳng lẽ thật sự ngủ thiếp đi rồi? Kỷ Nguyệt hoài nghi, nhưng cuối cùng nàng cũng không dám vô lễ với Thái hậu, muội muội đang ở trong tay Thái hậu, không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Nàng trở lại bàn, nói nhỏ với Công chúa Phúc Gia: "Lần này muội muội uống say không biết như thế nào, ta rất lo lắng."

"Không có việc gì đâu, ta đi xem giúp ngươi một chút!" Công chúa Phúc Gia lập tức đi qua quấn lấy Hoàng Thái hậu.

Hoàng Thái hậu nói lấy lệ với nàng.

Thật vất vả mới đuổi đi được, bà nhỏ giọng hỏi công công: "Còn chưa tìm ra sao?"

"Vâng."

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Khốn nạn, nàng say thì có thể đi đâu, nhất định đang ở trong cung..." Lông mày Thái hậu chau lại, không phải cháu trai nào cứu nàng đi chứ? Vừa rồi một người hai người đều đi mất, tất cả đều không ở bên người, sẽ là ai chứ? Bà thực sự không biết rõ được.

Nhưng mà không thể gióng trống khua chiêng được, chuyện này không thể làm lớn ra.

"Tiếp tục tìm."

Công công nhận lệnh.

Lúc này bản thân Tống Diễm cũng gấp, hắn cảm giác Hoàng tổ mẫu lại nảy ra ý xấu, nếu không đang yên đang lành ép một cô nương làm gì? Nhưng mà hắn vẫn không tìm thấy Kỷ Dao, hắn tới chậm một bước, Kỷ Dao đột nhiên biến mất, cung nữ bên người Hoàng tổ mẫu cũng giống như con ruồi không đầu.

Nghĩ đến Dương Thiệu, Tống Diễm gấp đến đổ mồ hôi đầy trán, nhỏ giọng nói với Khương Xuân: "Ngươi nhanh chóng đi báo với Dương Đô đốc một tiếng, để hắn tiến cung, nói Kỷ tiểu thư say rượu trong cung... Nếu như cấm quân ngăn cản thì nói là bản cung mời vào, có việc hỏi ý Dương Đô đốc."

"Vâng." Khương Xuân nhanh chóng bước đi.

"Chạy cho ta!" Tống Diễm ở phía sau hét lớn một tiếng, Kỷ Dao tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, Dương Thiệu có ơn với hắn, hắn không thể phụ lòng.

Khương Xuân nhanh chóng chạy đi, chạy nhanh như chớp ra cửa cung.

Trong điện Phù Ngọc.

Kỷ Dao được đút canh giải rượu, dần dần tỉnh lại.

Mắt mở to, nàng nhìn thấy xà ngang cao cao, phía trên điêu khắc hoa văn nhiều màu phức tạp, chỉ là rất cũ, phủ một lớp bụi.

Giống như một chỗ bị vứt bỏ.

Đang định nhìn kĩ xem là chỗ nào, bên tai nghe được âm thanh của Tống Vân: "Cuối cùng nàng cũng tỉnh rồi."

Bởi vì bất ngờ, Kỷ Dao khẽ run lên: "Điện hạ?" Sau một khắc, nàng liền nói, "Đây là nơi nào?"

Trước đó nàng bị Hoàng Thái hậu ép uống rượu, say đến rối tinh rối mù, vốn định bỏ trốn nhưng một chút sức lực cũng không có, sau đó hoàn toàn không làm gì được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!