Chương 44: (Vô Đề)

Con trai bảo bối bây giờ đang chịu khổ trong tù, ban đêm nhị phu nhân không thể ngủ ngon giấc, khóc lóc kể lể trước mặt Tạ lão phu nhân.

"Cũng không biết có phải Tri phủ lấy việc công báo thù việc riêng hay không, hay là Minh Kha mua chuộc nha dịch, con muốn đi đưa ít đồ, ở đó ngăn lại không cho..."

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đó cũng là cháu trai của mình, lão phu nhân cũng đau lòng, kinh ngạc nói: "Phủ Thuận Thiên sao không hiểu chuyện như vậy?"

"Đúng vậy, cho dù con nhắc đến tướng công, hoặc là danh hiệu của phụ thân, họ cũng không châm chước."

Lão phu nhân giận dữ nói: "Lẽ nào lại vậy!"

Vừa đúng lúc Kỷ Nguyệt đến thăm hỏi, bà quát: "Để cho nó vào."

Mặc dù mâu thuẫn hai phòng lớn dần vì Tạ Minh Thiều, nhưng những lễ tiết Kỷ Nguyệt vẫn không sơ sót, chỉ không nghĩ tới sáng sớm hôm nay lại gặp nhị phu nhân ở chính phòng, nàng hơi cúi người: "Gặp qua tổ mẫu, nhị thẩm."

Nhị phu nhân lau khóe mắt, khuôn mặt lộ vẻ phẫn nộ.

Lão phu nhân nói: "Cháu tới đúng lúc lắm, ngồi xuống đi."

Kỷ Nguyệt nghe theo.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Bây giờ Minh Thiều đang bị giam ở phủ Thuận Thiên, phụ thân cháu chính là Tri phủ phủ Thuận Thiên, ngày mai cháu trở về nói một tiếng, để lệnh tôn* mở đường. Minh Thiều đã biết sai, có câu nói lãng tử biết quay lại quý hơn vàng, chi bằng thay một nhà tù rộng rãi một chút, mỗi ngày chỗ bọn ta đưa chút rượu thịt, cũng giúp tiết kiệm cơm canh của phủ Thuận Thiên..."

*lệnh tôn: nói cha của Kỷ Nguyệt.

Quả thực là buồn cười.

Kỷ Nguyệt nghĩ thầm, thoải mái như vậy còn gọi là ngồi tù sao? Thứ nhất cũng chẳng thể khiến Tạ Minh Thiều tự xem xét sửa lại, thứ hai, chăm sóc như vậy chẳng phải muốn phụ thân chịu danh tiếng không công bằng sao?

Nghe lão phu nhân nói xong, nàng nói: "Bất cứ chỗ nào cũng có quy tắc, nha môn còn nghiêm hơn, phụ thân là quan của Đại Yên, mỗi một chuyện đều theo luật mà làm, không thể tự tiện làm chủ, xin tổ mẫu thông cảm."

"Ngươi nói cái gì!" Nhị phu nhân giận dữ, "Đồ thứ vô tình vô nghĩa, bây giờ ngươi là thiếu phu nhân của Tạ gia, đều là người một nhà, sao có thể ác độc như vậy?"

Giọng điệu Kỷ Nguyệt lạnh lùng: "Nhị thẩm, từ ác độc này chỉ sợ không phải dùng trên người ta đâu."

Tạ Minh Thiều kia mới thật sự ác độc.

Nhị phu nhân bị nàng làm tức giận đến trợn mắt, giọng điệu vừa rồi của nàng cực kỳ giống Tạ Minh Kha, bà năn nỉ Tạ Minh Kha nương tay, hắn cũng từ chối như vậy, sau đó Tạ Minh Thiều lập tức bị phán tội.

Lão phu nhân nói: "Minh Thiều có lỗi, nhưng hắn nhỏ tuổi nông nổi, cháu nhường nhịn chút đi."

"Tổ mẫu, cháu thật sự không thể làm chủ thay phụ thân, về phần nhị đệ, bây giờ hắn đã bị trừng phạt, cháu cũng không oán giận, chỉ hi vọng sau ba năm tù trở về, hắn có thể hoàn toàn thay đổi."

"Ở đó ba năm, còn có thể sống sao?" Nhị phu nhân bước lên mấy bước, nhìn chằm chằm nàng nói, "Bao nhiêu người chết trong tù rồi, ngươi không thể nhờ phụ thân ngươi giúp đỡ một chút sao? Đối với ông ta chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay mà thôi, ai có thể biết được, sẽ truyền ra ngoài hay sao?"

"Phụ thân ngay thẳng, liêm khiết thanh bạch, ta tuyệt đối không để phụ thân khó xử." Phụ thân ngồi lên vị trí hôm nay khó khăn cỡ nào? Ông vốn ngốc nghếch, chỉ có một lòng chăm chỉ và trung thành, thêm một chút may mắn mới có thể làm Tri phủ, quan viên phía dưới chưa chắc đã phục, nếu như bị người khác nắm lấy sai lầm, không chừng phụ thân sẽ gặp tai họa.

Kỷ Nguyệt sẽ không liên lụy phụ thân.

Nhị phu nhân nghe vậy, tức giận ngã ngửa, tay chỉ vào Kỷ Nguyệt: "Tốt tốt tốt, ngươi thực sự là..." Quay đầu nhìn lão phu nhân, "Mẫu thân, ngài nhìn nàng bạc bẽo với nhị phòng chúng ta như vậy!"

Lão phu nhân cũng cảm thấy Kỷ Nguyệt quá mức vô tình, nghiêm nghị nói: "Không nể mặt sư cũng nể mặt phật, tốt xấu gì Minh Thiều cũng là cháu của Tri Thận, nếu hắn ở đây, sẽ không để cho cháu và Minh Kha làm bừa, không đặt nhị thúc nhị thẩm ngươi để vào mắt!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!