Chương 24: (Vô Đề)

Thời điểm khó trả lời nhất cả đời không gì bằng hiện tại.

Vẻ mặt Tạ Minh Kha lạnh nhạt: "Ta chỉ gặp mặt mấy vị công tử một lần, rất khó nhìn ra ưu điểm khuyết điểm, ngươi vẫn tự mình quyết định đi."

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hắn gật đầu: "Sắc trời không còn sớm nữa, cáo từ."

Kỷ Đình Nguyên vốn muốn hỏi thêm hai câu nữa, kết quả Tạ Minh Kha nói đi là đi, đành phải đưa mắt nhìn hắn đi.

Bóng đêm tĩnh lặng, không ồn ào giống như ban ngày, chỉ có vài tiếng côn trùng, vô cùng yên tĩnh.

Nhưng Tạ Minh Kha ngồi trong kiệu, lại có cảm giác bực bội khó hiểu, cảm giác này vô cùng hiếm có, cả đời của hắn, trừ lúc mẹ ruột mất, dường như không có tiếc nuối, có thể nói muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, nhưng giờ phút này, trong lòng giống như bị mèo con cào.

Là bởi vì nghe Kỷ Đình Nguyên nói muốn chọn chồng cho Kỷ Nguyệt sao?

Vừa rồi mấy vị công tử trong bàn, thật ra hắn cũng có chú ý đến, có hai người rất tốt, rượu phẩm tốt, ăn nói nhã nhặn, nhìn cách ăn mặc quần áo, gia thế cũng không kém, nhưng lúc Kỷ Đình Nguyên hỏi, hắn lại chưa hề nói ra.

Đây là vì sao?

Sao hắn lại không biết?

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tạ Minh Kha cụp mắt xuống, chỉ là, Kỷ Nguyệt, nàng sẽ nghĩ thế nào....

Hắn thực sự có một cảm giác không nắm chắc.

Chạng vạng tối ngày thứ hai.

Kỷ Đình Nguyên trở về từ nha môn, trực tiếp đi đến chỗ Kỷ Nguyệt.

Đêm hôm qua, càng nghĩ, càng khó lựa chọn, trong lòng hắn nghĩ hay là hỏi muội muội một chút, xem muội ấy thích người như thế nào.

Kỷ Dao cũng ở đó, hái hoa hải đường tới, đang cắm hoa, vì tỷ tỷ "bị thương" không thể xuống giường, cho tỷ ấy ngắm hoa đỡ buồn.

Đang nói đùa thì Kỷ Đình Nguyên đi vào.

"Ca ca," Kỷ Nguyệt ngồi hơi thẳng lên, "Sao lại tới vào lúc này?"

"Tới thăm muội," Kỷ Đình Nguyên ngồi bên giường, nhìn muội muội một chút, nhìn gần da muội muội trắng nõn, như tuyết như ngọc, đôi mắt sáng như thu thủy, càng nhìn càng thấy mấy vị công tử hôm qua không có gì đặc biệt, nhưng mà thời gian gấp gáp, kéo dài không tốt, hắn nói: "Nguyệt nhi, ca ca có chuyện hỏi muội, đừng trách ca ca lỗ mãng."

Kỷ Nguyệt ngạc nhiên, chậm rãi nói: "Ca ca muốn hỏi chuyện gì?"

"Muội thích nam nhân như thế nào?"

Kỷ Nguyệt đỏ mặt: "Ca ca!"

Cây kéo trong tay Kỷ Dao cũng suýt chút rơi xuống, thầm nghĩ có cần trực tiếp vậy không? Quả thực ca ca thiếu đánh, tỷ tỷ còn chưa nói với nàng có thích Tạ Minh Kha hay không, thì sao có thể trả lời vấn đề như vậy.

Quả nhiên Kỷ Nguyệt chau mày: "Ca ca, huynh đừng không đàng hoàng như vậy."

"Huynh vì tốt cho muội." Kỷ Đình Nguyên cũng bất đắc dĩ, mặc kệ Kỷ Dao ở bên cạnh, nhanh chóng đem việc này quyết định, "Nói thật cho muội biết, nếu muội không lấy chồng, sớm muộn cũng vào cung làm phi..."

Mặc dù Kỷ Nguyệt có suy đoán của riêng mình, nhưng chưa từng chắc chắn: "Sao ca ca lại nói như vậy? Hoàng Thái hậu đã có hành động rồi sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!