Vụ án lương thực cứu tế bởi vì có Tống Diễm và Tống Vân tham dự, đám quan chức hết sức nghiêm túc cẩn thận, ai cũng không dám đắc tội. Nhưng mà hai vị hoàng tử này làm việc hiệu quả, thúc đẩy vụ án tiến triển, thật sự không nể mặt mũi cho người nào, quan viên bị điều tra giết thì giết, cách chức thì cách chức, nhất thời không khí kinh thành mây đen dày đặc, lòng người hoang mang.
Trong điện Minh Đức, Hoàng đế xem hết một loạt tấu chương, buông bút xuống, ánh mắt nặng nề.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đây là việc ông không hề ngờ tới.
Một vụ án lớn, lại lôi ra nhiều người như vậy, có thể thấy được triều đình thành nơi che giấu chuyện xấu, ông luôn không biết gì, không ngờ lại bại hoại như vậy!
Nhưng dù sao vẫn cách chức quá nhiều, Hoàng thượng suy nghĩ một chút, gọi Lại bộ Thượng thư Cố Diên Niên tới.
"Ngươi nhanh chóng phân bổ quan chức đi, đừng làm chậm trễ việc nước, hoạt động không được."
"Vâng." Cố Diên Niên đưa lên một tờ danh sách, "Thật ra trước đây vi thần đang điều tra án này, cũng đã chú ý vài chỗ, mời Hoàng thượng xem qua."
Thật là một lão hồ ly, suy nghĩ chu đáo hơn so với người khác.
Cố Diên Niên là thư đồng từ nhỏ của hắn, mặc dù làm người vô cùng khôn khéo, nhưng Hoàng thượng chưa từng hoài nghi, ngược lại cảm thấy có ông ấy bên người, càng thêm nhẹ nhõm.
Ông xem lướt qua: "Ngươi xem đó mà làm." Rồi hỏi tiếp, "Lần này Diễm nhi, Vân nhi biểu hiện như thế nào?"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Từ trước đến nay Sở vương điện hạ luôn hiểu rõ mọi chuyện, chu toàn mọi mặt, vi thần chỉ không ngờ được Thái tử điện hạ..." Cố Diên Niên cười cười, "Vô cùng công chính liêm minh, lúc điều tra đến Giả đại nhân, mặc dù khó khăn, nhưng vẫn giải quyết rõ ràng, khiến người nể phục."
Thật vậy sao, xem ra đứa con trai này thật lòng sửa đổi.
Hoàng thượng à một tiếng: "Rất tốt."
Cố Diên Niên lui ra.
Đi đến dưới mái hiên, khẽ lắc đầu, thay đổi như vậy ông chưa từng ngờ đến, vốn dĩ cho rằng Tống Vân chắc chắn đoạt được vị trí Thái tử, nhưng bây giờ xem ra, Thái tử đang giãy giụa trước khi chết, nhưng lần giãy giụa này lại có tác dụng không nhỏ. Dù sao cũng là con trai trưởng, chính tay Hoàng thượng dạy dỗ, tình cảm không phải bình thường.
Chỉ sợ Sở Vương điện hạ phải tốn công sức.
Lúc này ở Tạ phủ, Tạ Minh Xu vô cùng tức giận, vốn dĩ cho rằng Thái tử không đáng nhắc tới, vậy mà kết quả lại chớp được cơ hội này, ngang tài ngang sức với Tống Vân, nghe cha nói cũng chẳng mắc sai lầm gì, nếu không tùy tiện cắn chặt một tội, báo với Hoàng thượng, cũng đủ để bắt chẹt Thái tử một trận.
Tạ nhị lão gia là Đại Lý Tự Khanh, lần này cũng tham gia điều tra vụ án.
Cứ tiếp tục như vậy, đến khi nào Tống Vân mới có thể vào Đông cung đây!
Đương nhiên Tạ Minh Xu muốn làm Thái tử phi.
Nàng đầy một bụng tâm sự, đi thăm Tạ Minh Thiều.
Tạ Minh Thiều bị thương mới vừa khỏi, nhưng Tạ Tri Kính cấm không cho phép đi ra ngoài.
"Làm ta tức chết," Tạ Minh Xu nói, "Không biết Thái tử xảy ra chuyện gì, vậy mà lật lại được."
"Chẳng qua là thu đông thành trùng, nhảy nhót được bao lâu." Tạ Minh Thiều tựa ở đầu giường, trong lòng đang nghĩ đến Kỷ Nguyệt, "Lần trước thất bại, lại làm lợi cho Tạ Minh Kha, chỉ sợ rằng hắn muốn cưới Kỷ đại tiểu thư kia."
"Cưới không phải tốt sao?" Tạ Minh Xu chau mày, "Loại con gái xuất thân như vậy, chính là dành cho hắn, dù sao cũng tốt hơn so với chọn một gia đình quyền quý." Huynh nhìn đi, mẫu thân cũng sẽ đồng ý." Tạ Minh Kha như vậy, đó chính là chủ động không cần mượn sức quan hệ thông gia, dù sao có thể nhờ vả được Kỷ gia cái gì, có lợi đối với nhị phòng bọn họ, nàng an ủi ca ca, "Chờ đến khi cưới vào, nàng là một cô gái yếu đuối, ca ca còn sợ không chiếm được nàng sao?
Đến lúc đó nàng cũng không dám nói ra, nếu thật bị huynh chiếm, truyền đến tai Tạ Minh Kha, còn có thể làm thiếu phu nhân đại phòng sao? Không có khả năng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!