Trở lại trong điện.
Kỷ Nguyệt đã vẽ xong mấy con thỏ.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ba con thỏ con, hai con màu nâu, một con màu tuyết trắng, lông xù xù, chụm thành một đám phơi nắng, ngắm một chút, tâm cũng tan ra.
Công chúa Phúc Gia nói: "Ta lập tức đi nuôi hai con, đáng yêu quá!"
Kỷ Nguyệt tiếp tục vẽ thêm con cừu nhỏ.
Kỷ Dao đấu cỏ với công chúa Phúc Gia.
Phí nhiều tâm tư, lén ngắt đứt mấy cọng cỏ, cuối cùng cũng thua.
Không kém bao nhiêu, cũng coi là sức lực ngang nhau, công chúa Phúc Gia rất vừa ý, nên cuối cùng không tiếp tục đấu cỏ nữa.
Chờ đến buổi trưa, quả thật có thức ăn bưng đến.
Mỗi một món đều được làm rất tinh xảo, bởi vì công chúa không ra vẻ kiêu ngạo, nên hai tỷ muội ăn cũng thoải mái, nhưng mà nói chung vẫn là trong cung, Kỷ Dao không muốn ở lâu chút nào, tưởng chừng như phải chịu đựng thêm thời gian nữa, may mắn đến giờ Thân, công chúa Phúc Gia chơi đủ rồi, sai người đưa các nàng ra khỏi cung.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chỉ có người có đặc quyền mới có thể ngồi kiệu hoặc cưỡi ngựa vào cung, từ chỗ này đến cửa cung còn phải đi một đoạn đường, Kỷ Dao đi song song với Kỷ Nguyệt, cảm thấy cấm cung này vô cùng rộng lớn, nhìn ra sau, không thấy cuối cùng, chỉ có tầng tầng lớp lớp cung điện uy nghiêm, khiến trong lòng có một cảm giác trang nghiêm, các nàng không dám tùy tiện nói chuyện.
Tất nhiên cung nữ cũng sẽ không mở miệng lung tung.
Một đường quả thật vô cùng yên tĩnh.
Lúc đi thẳng đến đầu đường nhỏ lát đá xanh, đột nhiên nghe phía sau có một loạt tiếng bước chân, một vị cung nữ đưa mắt nhìn về phía sau, vội vàng nói: "Nhanh chóng tránh sang một bên, là phượng liễn* của Thái hậu."
*Phương tiện di chuyển của phi tần trong cung.
Hoàng Thái hậu?
Kỷ Dao vội vàng kéo Kỷ Nguyệt lui về sau, dựa sát vào tường, gục đầu xuống.
Ai ngờ phượng liễn kia đi đến bên cạnh các nàng, thế mà dừng lại.
Hoàng Thái hậu nghiêng đầu nói: "Đây là cô nương nhà ai vậy? Lại là Yên Yên mời đến sao?" Công chúa Phúc Gia tên gọi là Tống Yên, những người lớn tuổi đều gọi nhũ danh.*
*tên gọi khi mới sinh ra.
"Bẩm Thái hậu nương nương, là hai vị tiểu thư của Kỷ gia."
Kỷ gia?
Hoàng Thái hậu ngẫm nghĩ một chút, thực sự không có ấn tượng gì, cũng không phải là gia đình quyền quý ở kinh thành. Ánh mắt bà rơi vào người Kỷ Nguyệt, vừa rồi nhìn từ phía sau, mặc dù thân hình tiểu cô nương mảnh mai, nhưng dáng người lại thẳng tắp, có một khí chất đặc biệt, sinh ra mấy phần hứng thú, nói: "Tất cả ngẩng đầu lên cho ta nhìn một chút."
Hai người ngẩng đầu.
Kỷ Nguyệt có một cặp mày lá liễu, đôi mắt phượng dài, nhan sắc thiếu chút đơn thuần, giống như không nhiễm khói lửa trần gian, vẻ mặt Hoàng Thái hậu khẽ động, nhìn một chút rồi mới chuyển ánh mắt qua gương mặt Kỷ Dao, cô nương này tuổi còn nhỏ, gương mặt cũng rất xinh đẹp, bà gật đầu nói: "Khó trách Yên Yên thích các ngươi, lớn lên không tệ."
"Thưởng." Bà nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!