Người bên trong đình Thanh Ấm nhao nhao lộ mặt, đón tiếp Tống Vân.
Kỷ Dao cảm thấy lạnh lẽo, ôm lấy quần áo gã sai vặt, đi theo phía sau Dương Thiệu.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sợ bị người ta nhận ra, căn bản không nhìn lên.
Thấy nàng trốn tránh, Dương Thiệu giữ cánh tay nàng lại, chau mày nói: "Lén lén lút lút, càng khiến cho người khác nghi ngờ, ai mà nhìn ngươi? Ngươi đứng chung một chỗ với bọn họ."
Hôm nay hắn mang theo bốn người hầu, Trần Tố lớn tuổi nhất, luôn theo sát hắn, thứ hai là Hứa Như Nam, còn lại hai người kia đều nhỏ, một người tên Trần Liệt, một người tên Chu Dung, chỉ lớn hơn Kỷ Dao hai ba tuổi, hơi cao một chút.
"Vâng." Kỷ Dao đáp lại, đứng bên cạnh Trần Liệt.
Nhìn vóc dáng, đều là thiếu niên chưa trưởng thành, quả thật không ai chú ý tới.
Sau khi Dương Thiệu hành lễ với Tống Vân, luôn nhìn chằm chằm Kỷ Dao.
Phát hiện nàng liếc qua Tống Vân, sau đó dời mắt đi, về sau cuối cùng cũng không nhìn thên, cho dù Tống Vân cách không xa.
Lạ thật.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dương Thiệu hơi khó hiểu.
Nhìn những cô gái trong đình Thanh Ấm xem, có cô gái nào không thích Tống Vân, trong lòng hận không thể vây quanh bên người hắn, chỉ là con gái phải rụt rè e thẹn, cho nên từng người đỏ mặt, len lén nhìn.
Hắn đi qua nhỏ giọng hỏi: "Ngươi có quen người này sao?"
Tất nhiên Kỷ Dao biết, nhưng mà chắc chắn sẽ không thể hiện ra ngoài, lắc đầu.
"Đây là Sở vương điện hạ, con thứ hai của Hoàng thượng." Dương Thiệu giả vờ như vì an toàn của nàng mới nhắc nhở, "Người trong hoàng tộc, ngươi nhớ kĩ nên cách xa một chút."
Hiện tại bây giờ nàng chắc chắn sẽ cách xa, Kỷ Dao ra sức gật đầu: "Biết rồi."
Ngoan như vậy...
Dương Thiệu vô cùng kinh ngạc, nghi ngờ nhìn Kỷ Dao một chút: "Vậy mà người tự nguyện nghe lời bản hầu."
Trong đình Thanh Ấm này, từ đầu đến cuối nàng hành động rất khó khăn, chỉ có thể dựa vào Dương Thiệu bảo vệ tỷ tỷ, Kỷ Dao cười với hắn: "Tất nhiên rồi, Hầu gia người rất tốt, chắc chắn sẽ không hại ta."
Đôi mắt cong cong, rất là ngọt ngào.
Dương Thiệu cảm thấy nếu tiếp tục nhìn nữa, chỉ hận không thể kéo nàng lại, nghiêng đầu nói: "Ngươi biết thì tốt."
Giọng điệu lạnh nhạt, nhưng từ trước đến nay tâm tình của hắn chưa từng thoải mái như vậy, có lẽ vì Kỷ Dao quen biết hắn trước, cho nên mới không để ý Tống Vân.
Khóe miệng của hắn cong lên, tức giận trong lòng cũng biến mất.
Kỷ Dao không hề phát hiện, nàng chỉ lo lắng cho tỷ tỷ.
"Hầu gia, hiện tại tỷ tỷ của ta như thế nào rồi?"
Vừa rồi Trần Tố có qua thông báo, Dương Thiệu hơi ngoài ý muốn, nhưng đây là một chuyện tốt, hắn nói: "Tỷ tỷ của ngươi suýt nữa thì trúng kế, nhưng Tạ Minh Kha cứu nàng, bây giờ không sao rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!