Chương 21: (Vô Đề)

Sau khi sắp xếp chỗ ngồi cho Vân Mộng Dao xong, Thẩm Quân Uyên liền bắt tay vào nấu ăn.

Sống qua hai kiếp, đây là lần đầu tiên Vân Mộng Dao thấy được dáng vẻ của Thẩm Quân Uyên khi nấy ăn.

Mặc dù trước đó cô đã từng nghe Thẩm phu nhân kể rằng Thẩm Quân Uyên nấu ăn rất ngon, trình độ của anh không hề thua kém bất cứ đầu bếp nào ở nhà hàng năm sao.

Tuy nhiên, tất cả chỉ là Vân Mộng Dao được nghe kể lại, còn trên thực tế thì cô vẫn chưa có diễm phúc được thưởng thức tay nghề của anh.

Nhìn dáng vẻ khi tập trung nấu ăn của Thẩm Quân Uyên, cõi lòng dã nguội lạnh của Vân Mộng Dao cũng dần được sưởi ấm.

Không bảo lâu sau, mùi thơm của đồ ăn bay khắp căn phòng.

Thẩm Quân Uyên đem những đĩa thức ăn đã được bày biện, trang trí đẹp mắt đặt trước mặt Vân Mộng Dao, mùi thơm hấp dẫn từ thức ăn tỏa ra khiến cho Vân Mộng Dao cảm thấy đói bụng.

"Ọt...! Ọt..." Dạ dày của Vân Mộng Dao bắt đầu đánh trống biểu tình, mà đúng lúc ấy Thẩm Quân Uyên cũng vừa hay đi đến bên cạnh Vân Mộng Dao.

"Xem ra, cái bụng của em không chịu nổi cơn đói nữa rồi." Thẩm Quân Uyên nhìn gương mặt đỏ bừng vì ngượng của Vân Mộng Dao khóe miệng khẽ cong lên, trong đáy mắt cũng toàn là ý cười.

Anh nói rồi đưa cho cô chiếc bát sau đó thì ngồi xuống ghế đối diện với cô, hai tay chống cằm lơ đãng nhìn cô gái nhỏ vẫn đang cúi gằm mặt xuống.

Trái ngược với tâm trạng vui vẻ của Thẩm Quân Uyên, hiện tại thì Vân Mộng Dao chỉ muốn kiếm một cái lỗ nào đó để chui xuống.

Cô không hiểu tại sao nhưng cứ mỗi lần ở bên cạnh Thẩm Quân Uyên, thì cô toàn phải gặp những tình huống khó xử.

"Mau ăn đi, nguội rồi sẽ không ngon." Thẩm Quân Uyên gắp một miếng thịt kho tàu vào trong bát của Vân Mộng Dao.

"Thực ra, cũng khá lâu rồi anh chưa nấu ăn, không biết có hợp khẩu vị của em hay không.

Nếu em không thích thì cứ nói."

Nhìn người đàn ông trước mặt lại cúi xuống nhìn bát cơm không biết từ khi nào đã đầy ắp thức ăn, khóe mắt Vân Mộng Dao chợt ngập hơi nước.

Mặc dù, cô không hiểu tại sao anh lại thay đổi, nhưng cô mong anh sẽ mãi mãi đối xử tốt với cô như thế này.

Ngày hôm nay, có lẽ là ngày mà Vân Mộng Dao không thể quên được bởi vì cuối cùng cô cũng đã được nếm thử tay nghề nấu ăn của Thẩm Quân Uyên.

Khi Vân Mộng Dao vừa ăn được một miếng, Thẩm Quân Uyên lại nhìn cô vẻ mặt chờ mong, hỏi: "Em thấy sao?"

"Rất ngon." Vân Mộng Dao nói rồi cười mỉm, đây cũng là nụ cười chân thật nhất của cô từ khi trùng sinh cho đến giờ.

Sau bữa ăn, Thẩm Quân Uyên để cho Vân Mộng Dao ra ngoài phòng khách xem phim, thư giãn còn bản thân thì dọn dẹp chén đũa trong phòng bếp.

Ngay sau đó thì có một cuộc gọi gọi đến kéo anh rời đi, Thẩm Quân Uyên cúi người đặt lên trán Vân Mộng Dao nụ hôn rồi nhanh chóng đi ra khỏi nhà.

Vân Mộng Dao cảm thấy thời gian gần đây, Thẩm Quân Uyên thay đổi khá nhiều, anh thường xuyên âu yếm, thái độ đối với cô cũng dịu dàng hơn trước rất nhiều, trái ngược hoàn toàn với kiếp trước.

Mặc dù không biết nguyên nhân tại sao, nhưng Vân Mộng Dao muốn mối quan hệ của hai người mãi mãi như hiện tại.

Suy cho cùng bản thân Vân Mộng Dao vẫn luyến tiếc, vẫn muốn tiếp tục sa vào thứ tình cảm mà cô cho rằng nó là vũng bùn lầy sẽ chôn vùi cô.

Hơn nữa, Vân Mộng Dao cũng biết rõ từ tận đáy lòng cô không hề bài xích những hành động dịu dàng, quan tâm của Thẩm Quân Uyên.

Sau một ngày nghỉ ngơi, Vân Mộng Dao liền lao đầu vào làm việc.

Ngày hôm nay, Đường Cẩm Hi có sắp xếp cho Vân Mộng Dao tham gia một chương trình gameshow.

Mặc dù chỉ là khách mời xuất hiện trong vòng một tập nhưng Vân Mộng Dao lại làm việc với thái độ cực kỳ nghiêm túc.

Cô mang đến trường quay một ít trà bánh để cho những thành viên tham gia gameshow cùng với nhân viên trong tổ tiết mục và tổ chế tác của chương trình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!