Sau khi Đan Kì Diệp gửi tin này xong, Tần Dĩ Mục ở bên kia rơi vào một trận trầm mặc.
Không phải không để ý tới hắn.
Mà là không biết nên trả lời như thế nào.
Đan Kì Diệp cũng từ từ phản ứng lại, ý Tần Dĩ Mục cho hắn xem hot search này, hình như là muốn nói với hắn chuyện này thực nghiêm trọng, ôi… hiểu sai mất rồi?
Đan Kì Diệp nghĩ nghĩ đánh chữ nói: [Giang Nhu là mẹ tôi, truyền thông vì muốn thu hút nên nói bừa thôi, không cần để ý đâu.]
Tần Dĩ Mục: [Ừ.]
Chuyện này tuy rằng liên lụy đến Đan Kì Diệp, nhưng cũng không cần hắn ra tay, Giang Nhu có đoàn đội của mình, đoàn đội quan hệ xã hội sẽ tự giải quyết vấn đề này.
Hơn nữa, chuyện Giang Nhu kết hôn với người ngoài giới, cả giới giải trí đều biết, đơn giản chính là đoán đối tượng kết hôn là ai, thời gian dài như vậy, trên mạng tung tin vịt đều có không ít, Đan Kì Diệp hiển nhiên là không tạo nên được bọt nước gì.
"Bảo bối Kì Kì!"
"….!" Đan Kì Diệp nghe thấy thanh âm này, trên người giống như bị điện giật, hắn chà xát tay, dưới nhiệt độ ổn định còn cảm giác thấy rét lạnh, "Mẹ mẹ làm gì?"
Giang Nhu quơ cái xẻng cơm trong tay nhiệt tình nói: "Đi ra ăn cơm đi."
Đan Kì Diệp nói một tiếng với Tần Dĩ Mục, liền đi ra ngoài, "mẹ, tin tức trên mạng mẹ xem rồi sao?"
Giang Nhu ừ một tiếng, "Đã liền hệ người kéo xuống, không cần lo lắng.
"Loại chuyện này, người đại diện so với cô chú ý nhiều hơn. Ăn qua cơm chiều, Đan Kì Diệp cầm di động lướt QQ, thấy không có tin tức gì liên quan tới mình, liền đặt điện thoại sang một bên, dọn dẹp đi ngủ. …."rầm rầm rầm"
"cạch cạch cạch cạch"
"xoẹt xoẹt—!
"Bên ngoài không ngừng truyền tới tạp âm lộn xộn, Đan Kì Diệp nhấc lên chăn che lên đầu mình…. Hoàn toàn vô dụng. Sáng sớm đã bị âm thành này đánh thức, cho dù tính tình Đan Kì Diệp không tồi, đều nhịn không được cảm thấy phiền. Xoa xoa mái tóc lộn xộn đi vào phòng tắm, nước lạnh tạt vào trên mặt, bị lạnh giật mình liền thanh tỉnh. Rửa mặt xong, Đan Kì Diệp thay đồng phục đi ra ngoài, vừa nhìn thấy Giang Nhu đang ở phòng bếp bận rộn, liền lập tức hiểu được cái gì, đứng ở trước cửa, hắn bất đắc dĩ nói:"mẹ, mẹ đang làm gì?"
"Làm đồ ăn sáng cho con."
Giang Nhu về nhà đều không chịu ngồi yên, cố ý dậy thật sớm chuẩn bị bữa sáng tình yêu cho con trai, thấy hắn đi ra còn buồn bực nhìn nhà bếp trước mắt, "Lúc này mới năm giờ, con sao lại đã tỉnh?"
Đan Kì Diệp; "…."
Mẹ, mẹ hỏi con chăng.
"Mẹ, mẹ đừng bận rộn, con đi ra ngoài mua đồ ăn sáng mang đi học là được.
"Đan Kì Diệp bớt thời gian liếc mắt nhìn những thứ đen đen trong nồi nhìn không ra hình dạng gì, đồ ăn tối hôm qua Giang Nhu làm có một ít đồ ăn nhanh là có thể ăn được, buối sáng hôm nay thật ra không có bánh bao ăn nhanh, cho nên Giang Nhu tự mình ra trận, làm mấy thứ này…. Đan Kì Diệp không muốn ăn vào bị ngộ độc thức ăn để đi bệnh viện."Con…."
Không đợi Giang Nhu nói xong, Đan Kì Diệp quay đầu bỏ chạy, "Con đi đây mẹ."
"Con…."
"Hẹn gặp lại mẹ!
"Sau đó, chính là thanh âm đóng cửa. Giang Nhu:"….
"Xú tiểu tử. Nhìn thấy thứ quay cuồng trong nồi, Giang Nhu nghĩ nghĩ, cất đi vậy, chờ nhóc con tan học trở về lại ăn. Buổi sáng lúc đi học, Đan Kì Diệp cứ cảm thấy có gì không thích hợp. Tự mình cũng không thể nói rõ là vì cái gì. Dù sao chính là không thoải mái. Tần Dĩ Mục hình như cũng đã nhận ra hắn khác thường, vài lần nhìn về phía hắn nhưng không nói chuyện. Sau khi hết tiết, Đan Kì Diệp còn đang thu dọn đồ đạc, Mao Tuấn Vũ tới đây tìm người chơi đá bóng hỏi một câu:"Thất gia, mặt cậu sao lại hồng như vậy?"
Đan Kì Diệp theo bản năng sờ sờ mặt, "thực hồng sao?" nhưng hắn cũng không cảm nhận được độ ấm, có thể là bởi vì lòng bàn tay cũng thực nóng, cho nên độ ấm hai bên không kém là bao.
"Cậu không phải là bị bệnh đấy chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!