Cậu có ý gì? omega kia thoáng lạnh mặt, vẻ mặt phiền chán nhìn hắn,
"Người bị hại có tội sao? Cậu cũng là một omega, hẳn là biết dấu hiệu đối với omega quan trọng như thế nào, cậu sao lại không phân phải trái trắng đen mà nói ra những lời nói như vậy?"
Đan Kì Diệp thản nhiên nói:
"Vậy cậu dựa vào cái gì mà tùy tiện nói xấu người khác thì coi là đúng?"
"hiện tại tôi mang cậu đi bệnh viện, kiểm tra một chút xem người dấu hiệu cậu là ai, cũng tránh cho mỗi ngày cậu quấn quýt lấy Tần Dĩ Mục không rời."
Khi nói chuyện, Đan Kì Diệp rất bình tĩnh ngăn cản con đường ra duy nhất ở trong phòng,
"Cậu cảm thấy đề nghị này của tôi như thế nào?"
Tôi không đi.
Omega kia mím miệng,
"Cậu là đang vũ nhục tôi."
Đan Kì Diệp: ….
Cậu thật đúng là vừa mới học xong liền sử dụng liền, cậu có cần phải khoe khoang như vậy không?
"Không đi bệnh viện kiểm tra đo lường, thế mà cứ cắn chặt lấy Tần Dĩ Mục không tha." Đan Kì Diệp đều bị bộ dáng không biết xấu hổ của hắn làm cho tức cười,
"Có phải là, Tần Dĩ Mục trộm đi con chuột trong hũ gạo nhà cậu? nên cậu mới hận hắn như vậy không?"
Sắc mặt omega kia xanh mét, lời này của Đan Kì Diệp trong ngoài đều châm biếm hắn bẩn thỉu, omega từ khi sinh ra được mọi người nâng niu ở trên tay từ khi nào chịu phải loại uất ức như vậy, hắn há miệng đang muốn nói chuyện, La phu nhân lai che chở ở trước hắn, lớn tiếng quát:
"Cậu ở đó nói bậy bạ cái gì?!"
Vẻ mặt của Đan Kì Diệp lãnh đạm,
"Tôi và các người không có gì hay mà nói."
Hắn xem như đã hiểu rõ.
Hai người này là giả vờ hồ đồ, trong lòng biết người dấu hiệu kia là ai, bởi vì nguyên nhân tạm thời không biết nào đó, omega kia cũng không muốn liên lụy tới người kia, vì thế, tin tức tố không có mùi, liền rơi vào trên đầu Tần Dĩ Mục không biết chuyện gì xảy ra.
Trong lòng Đan Kì Diệp nghẹn một bụng lửa giận, thật sự khó có thể nhận được kết quả như vậy.
Để cho hắn tức giận là, Tần Dĩ Mục nói hắn đã từng giải thích qua.
Ha…..
Nếu diễn viên trong chuyện này là hắn, Đan Kì Diệp nghĩ, mình có thể không bình tĩnh như Tần Dĩ Mục, lo nhiều việc như vậy làm gì, hắn sẽ đánh trước rồi nói sau.
Mở cửa ra, Đan Kì Diệp đưa lưng về phía bọn họ, lạnh giọng nói:
"Các người tự giải quyết cho tốt, còn dám quấy nhiễu tới Tần Dĩ Mục, đừng trách gia không khách khí với các người."
Liếc mắt nhìn bọn họ một cái sẽ nhịn không được đánh bọn họ, Đan Kì Diệp cũng lười làm ô uế mắt của mình.
Cậu—-! Omega kia đang muốn lao ra ngoài, muốn cùng Đan Kì Diệp cãi nhau.
Nhưng La phu nhân đã giữ hắn lại, lắc lắc đầu với hắn.
Omega cắn răng, bỏ tay ra ngồi xuống ghế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!