Edit: Huyên
Beta: Tà
Lâm Lung vốn muốn lôi kéo Từ Ứng Hàn nói chuyện, tốt nhất là hỏi thăm rõ ràng tình huống trước đây của anh, kết quả còn chưa dò la được gì, chính cô đã ngủ mất.
Cô nằm trên gối, gò má hơi nghiêng sang bên, lông mi dày đậm che trên mí mắt, yên tĩnh mà thoải mái.
Rõ ràng một giây trước vẫn còn hỏi lung tung này kia, kết quả giây tiếp theo không cần người khác thúc giục, tự mình đã gục đầu ngủ.
Từ Ứng Hàn cúi đầu nhìn dung nhan say giấc của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo gối lên mái tóc dài, tóc đen dày bên cạnh càng làm nổi bật gò má trắng như tuyết. Thật ra thì cô không phải người ồn ào, có lúc ngược lại bình tĩnh quá mức.
Lúc Giản Dịch và Vương Ngọc Đàn chơi game, hô to đến nỗi cả phòng huấn luyện đều là tiếng của bọn họ.
Rõ ràng cô luôn ngồi bên cạnh, nếu Từ Ứng Hàn không thỉnh thoảng quay đầu, cô gái nhỏ liền yên lặng giống như không tồn tại.
Buổi sáng, Lâm Lung bị y tá tới kiểm tra đánh thức. Y tá thấy cô tỉnh, có chút áy náy cười nói: "Xin lỗi, phải giúp em đo nhiệt độ cơ thể."
"Không sao ạ," cô nhẹ giọng nói.
Y tá cười một tiếng: "Bạn trai em trước khi đi còn dặn để cho em ngủ thêm một lúc nữa."
Lâm Lung ngạc nhiên, qua hồi lâu mới hỏi: "Anh ấy đi lúc nào ạ?"
"Sáng sớm hôm nay, nhìn xem anh ấy còn mua đồ ăn sáng cho em, sợ em tỉnh dậy sẽ đói," y tá vừa tán gẫu vừa đo nhiệt độ cơ thể cho cô, cô ấy cười nói: "Các em là cặp đôi sinh viên ha, nhìn thật là xứng đôi."
Lâm Lung nhìn hộp giữ nhiệt ở mép giường, thứ đồ chơi này là sáng sớm nay anh mua?
"Anh ấy không phải bạn trai em," Lâm Lung cúi đầu nhìn hộp giữ nhiệt trên bàn, giọng có chút sa sút.
Y tá thật không nghĩ tới, người có thể ở chỗ này trông nom cả đêm lại không phải bạn trai. Trên mặt cô ấy thoáng kinh ngạc, nhưng lát sau đã quả quyết nói: "Vậy chắc chắn cậu ta thích em."
"Được rồi, nhiệt độ cơ thể bình thường, " sau khi y tá giúp cô kiểm tra, cười nói.
Lúc sắp đi, y tá nhìn cô gái nhỏ ánh mắt dán chặt vào hộp thức ăn, cô cũng không tính là nhiều tuổi, bộ dáng chỉ tầm hai mươi sáu, hai mươi bảy, mặc dù chưa có bạn trai nhưng gặp phải loại chuyện tình yêu giữa trai xinh gái đẹp này vẫn thấy rất vui vẻ.
Vì vậy cô nhiều chuyện nói thêm một câu: "Thật ra nếu thật sự thích người ta, không nhất định phải chờ bên nam chủ động. Đầu năm nay, con gái chủ động chút cũng không mất mặt đâu."
Cô gái nhỏ ngẩng đầu, mặt đầy ngạc nhiên.
Sau đó, chị gái y tá đã rời đi.
Lâm Lung với tay cầm lấy hộp giữ nhiệt, cúi đầu nhìn, cháo trắng, bánh bao.
Thật đúng là loại đồ nam thẳng sẽ mua. Sáng sớm tinh mơ, Giản Dịch từ WC ôm bụng thức giấc, không biết là do nhiễm cảm lạnh hay đồ nướng hôm qua có vấn đề, cả đêm cậu ta đều ôm lấy cái WC.
Đang khi cậu ta mơ mơ màng màng chuẩn bị về phòng tiếp tục ngủ, liền thấy Từ Ứng Hàn từ cầu thang đi lên.
Quần áo trên người anh nhìn không giống như vừa mới rời giường, ngược lại giống vừa mới ra ngoài về.
"Hàn ca, sáng sớm anh đi đâu vậy?" Giản Dịch dụi mắt, ngáp hỏi.
Từ Ứng Hàn cũng không ngờ khi về sẽ chạm mặt cậu ta, trầm giọng nói: "Tập thể dục buổi sáng."
Giản Dịch vốn dĩ đang mệt mỏi đến mơ hồ, sau khi nghe câu này ngược lại thấy tinh thần tỉnh táo hẳn, cậu chăm chú nhìn, kinh ngạc nói: "Anh mặc quần áo thế này đi ra ngoài tập thể dục buổi sáng."
Từ Ứng Hàn mặc áo rộng và quần jean, mặc dù quần jean cũng rất thoải mái, nhưng ai ngớ ngẩn đến mức mặc quần jean đi chạy bộ bao giờ?
"Nói nhảm nhiều vậy, còn không về ngủ?" Từ Ứng Hàn trợn mắt nhìn cậu ta, lập tức quay về phòng mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!