Chương 38: (Vô Đề)

Edit: Hạ

Beta: Tà + Huyên

Lâm Lung cúi đầu nhìn ảnh chụp trong điện thoại di động, cuộc gọi chưa ngắt, giọng nói của Tô Hiểu Đàm vẫn truyền tới từ đâu dây bên kia.

Cô nói: "Đậu Đỏ, cậu thành thật khai báo cho tớ, cậu và Hàn thần thật sự không có chuyện gì à?"

Lâm Lung đặt điện thoại bên tai, chút buồn ngủ trong giọng nói cũng đã biến mất: "Chẳng qua chỉ là một tấm hình mà thôi."

"Cậu đừng có lừa tớ, cậu xem ánh mắt Hàn thần nhìn cậu đi, rất chuyên chú đó." Tô Hiểu Đàm nói: "Thật ra thì tấm ảnh này của các cậu cũng không có gì gọi là quá mập mờ, vì hai người đứng xa nhau thế mà. Nhưng mà người hâm mộ bùng nổ như vậy còn không phải do ánh mắt Hàn thần nhìn cậu quá nghiêm túc sao?"

Lâm Lung không nhịn được đỡ trán, "Nhiếp ảnh gia chỉ chụp đến gò má của anh ấy, mọi người rốt cuộc làm sao thấy được ánh mắt của anh ấy như thế nào chứ?"

"Thần thái, là thần thái đó, chính là cái dạng tập trung toàn bộ tinh thần." Tô Hiểu Đàm chặc chặc thở dài nói.

Cô ấy nói tiếp: "Cậu không biết độ nổi tiếng của Hàn thần ở trong giới eSports này lớn ra sao à? Người thích anh ấy có thể xếp hàng dài từ nhà chung của các cậu đến bờ sông Hoàng Phố đấy. Hơn nữa giang hồ vẫn đồn rằng nhà Hàn thần siêu cấp giàu. Cho nên những người nổi tiếng trên mạng, nữ bình luận viên tâng bốc Hàn thần không biết nhiều bao nhiêu đâu."

"Đúng rồi, trước đây có một nữ MC dẫn chương trình trò chơi, phỏng vấn các thách đấu Trung Quốc. Trong một tiết mục ghi hình cùng Hàn thần, cô ta cứ ở phòng phát sóng trực tiếp biểu hiện mập mờ, thích bao nhiêu ái muội liền có bấy nhiêu. Vốn cô ta nghĩ Hàn thần sẽ để ý mặt mũi mà không nói gì, ai ngờ kết quả Hàn thần nói thẳng là không quen, không thể nào."

"Nữ MC kia liền bị chê cười, còn mấy chị gái bạch phú mỹ, cậu đến xem kênh phát sóng trực tiếp của Hàn thần thì biết, người tặng quà toàn là nữ, nhưng mà tặng nhiều đến vậy đến số Wechat cũng không lấy được."

"Hàn thần của chúng ta chính là thịt thiên nga, không biết có bao nhiêu người muốn ăn anh ấy đấy."

Lâm Lung hít sâu một hơi, sau đó nói: "Đây đã là lần thứ năm cậu nói với tớ những lời này kể từ khi tớ đến chiến đội rồi đấy."

Đến nỗi dưới sự nhắc nhở không ngừng của Tô Hiểu Đàm, cô đã khắc sâu vào trí nhớ việc đội trưởng là thịt thiên nga.

Cô vẫn luôn nhắc nhở chính mình không nên vọng tưởng gì với khối thịt thiên nga kia.

Lâm Lung ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa vặn thấy hình ảnh chính mình trong chiếc gương trên bàn trang điểm.

Cô gái nhỏ mặc chiếc đầm ngủ dài màu hồng, tóc tai rối tung. Đột nhiên cô làm một cái mặt quỷ với chiếc gương.

Cô cũng không phải là thiên nga để người khác thèm muốn.

Sau khi tự an ủi mình, Lâm Lung mỉm cười.

"Tớ và đội trưởng thật sự không có chuyện gì đâu, cho nên cậu có thể nói chuyện gì mới mẻ chút không?"

Tô Hiểu Đàm nghe Lâm Lung phủ nhận một lần nữa, trong lòng hơi thất vọng, dẫu sao nếu nam thần muốn tìm người yêu, chi bằng để bạn thân mình hưởng, Tô Hiểu Đàm tình nguyện xem Đậu Đỏ nhà mình ôm mỹ nam về.

"Chuyện mới mẻ thì cũng có đó," Tô Hiểu Đàm cười ha ha hai tiếng, trực tiếp mở miệng nói: "Thứ năm là ngày khai mạc giải đấu mùa hè của LPL, cậu có thể cho tớ vài vé không, tớ muốn hàng ghế phía trước."

"Vé vào cửa à?" Lâm Lung cào cào mái tóc mình.

Cô thật sự không biết chuyện vé vào cửa, nhưng suy nghĩ một chút cô liền nói: "Chờ lát nữa tớ hỏi giám đốc của chiến đội xem sao, tớ đoán là bên đấy sẽ có vé vào cửa."

Trước kia khi cô biểu diễn cũng sẽ đem vị trí hàng trên tốt nhất để dành lại cho người lớn trong nhà hoặc là bạn bè của mình.

Cho nên dù lúc này cô không có vé vào cửa nhưng ước chừng bên Chu Nghiêu chắc chắn có.

Tô Hiểu Đàm vừa nghe xong, dựng thẳng ngón tay lên nói: "Hai vé, tớ muốn hai vé nha."

"Đi cùng bạn à?" Lâm Lung thuận miệng hỏi một câu.

Ai ngờ Tô Hiểu Đàm ở đầu dây bên kia lại ngượng ngùng ừ một tiếng, Lâm Lung hơi sửng sốt sau đó cười khẽ.

"Bạn trai?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!