Chương 13: (Vô Đề)

Edit: Vân

Beta: Tà + Huyên

Cả phòng bỗng cười vang. Lâm Lung cầm cái ly của mình chạy mất dạng.

Cô rót cho mình một ly nước, uống một hơi hết phân nửa mới chịu dừng. Đợi cô quay lại, Ngư Ca và Chu Nghiêu đều đã có mặt tại phòng huấn luyện.

"Nhanh vậy đã hẹn đấu thử à?" Giản Dịch nói.

Lâm Lung đứng trước cửa, không nhịn được nắm chặt ly nước trong tay.

Đấu thử, ý nghĩa như tên, hai đội mô phỏng theo phương thức thi đấu thường lệ, đánh theo kiểu Bo3 để tranh giải. Theo quy tắc của Liên minh huyền thoại, thi đấu thường nếu đấu ba trận thắng hai thì thắng, nhưng sau khi vào đấu giải, đấu năm thắng ba thì thắng. Cho nên thi đấu thường là Bo3, vào mùa giải là Bo5.

Đấu thử là mắt xích không thể thiếu trong việc huấn luyện thường ngày của các tuyển thủ, đặc biệt với tuyển thủ mới, đây là dịp để cảm thụ bầu không khí thi đấu.

Trong game có rất nhiều tuyển thủ lúc đánh rank mạnh như hổ, nhưng khi lên sân so tài lại liên tục sơ suất.

Giản Dịch cười hô hố: "Nếu đã được hẹn đấu thử, chẳng phải chuyện đội ta có tuyển thủ đi MID mới cũng nên được đưa ra ánh sáng rồi sao?"

Bởi I. W hoàn toàn không tiết lộ bất kì thông tin gì liên quan tới tuyển thủ đi MID mới, vì vậy dù là những đội khác hay fans đều không biết bọn có rốt cuộc có người đi MID hay không, người đó là người Trung hay Hàn.

Bây giờ người Hàn thi đấu ở khu vực Trung Quốc là chuyện hết sức bình thường, có rất ít đội chỉ toàn người Trung.

Giải đấu khu vực Trung Quốc chuyên sản sinh ADC, thiên tài đi MID cũng không ít. Thế mà vị trí JG và đi TOP cứ lên trường quốc tế lại bị đội Hàn Quốc dập tơi bời.

Trước đây I. W cũng từng có tuyển thủ JG người Hàn Quốc, nhưng sau khi Giản Dịch thành tài, đội ngũ tinh hoa lần nữa lại toàn người Trung Quốc.

Chu Nghiêu không nhịn được gõ đầu cậu ta, giận dữ nói: "Lâm Lung là người mới, phải mau chóng thi đấu chung với các cậu, chỉ có đấu thử mới tìm được vấn đề. Nếu không ngày nào cũng cho em ấy lên xe tang, biết bao giờ mới phối hợp ăn ý được?"

Giản Dịch ôm đầu tủi thân, "Vương Ngọc Đàn cũng thế, sao anh không đánh cậu ta?"

"Nó ở xa quá." Mặt Chu Nghiêu vẫn không đổi sắc.

Giản Dịch âm thầm "đậu má" trong lòng một câu. Xem ra vị trí gần cửa này chẳng tốt chút nào.

Cũng may có người đi TOP giải cứu cậu ta. Ngô Địch tò mò hỏi: "Vậy khi nào mọi người định công bố chuyện đội chúng ta có tuyển thủ đi MID mới? Chắc sẽ không giấu đến khi mùa đấu bắt đầu đâu nhỉ?"

Cậu ta đưa tay chỉ ra bên ngoài, lắc đầu, "Tôi sợ giấu nữa, fans sẽ xông vào đây mất."

Mấy ngày nay, fans của các tuyển thủ đều bình luận rất sôi nổi. Dù gì thì ở phiên bản hiện tại, MID cũng là một trong hai carry, Từ Ứng Hàn có năng lực chống trời thế nào đi chăng nữa cũng không thể gánh hết cả đội được.

"Nghiêu Nghiêu, tôi làm chứng lời Địch thần nói là thật, fans của tôi đã chuẩn bị tới nhà chung hai ngày trước rồi."

"Thứ hai là sinh nhật 18 tuổi của Lâm Lung, đến lúc đó bên trên sẽ công bố, chỉ sợ phía các cậu thôi. Tôi nói cho các cậu biết, nhất định phải trấn an các chị gái nhỏ cho tốt, sợ nhất là các tiểu tổ tông này đấy."

Trong khi Chu Nghiêu vẫn còn lải nhải, trừ Từ Ứng Hàn, tất cả mọi người đều lập tức quay đầu nhìn về phía cửa, nơi có Lâm Lung.

Từ Ứng Hàn chậm rãi ngẩng đầu, điềm tĩnh nhìn sang cô bé cầm ly nước đứng đó.

Gò má trắng mịn xinh xắn bỗng ửng hồng nhàn nhạt, lộ vẻ hơi bối rối.

Một hồi lâu sau, cô mới bĩu môi nói với Chu Nghiêu: "Sao anh có thể rêu rao tuổi tác con gái người ta khắp nơi thế cơ chứ."

"Em chẳng phải là đóa hoa 18 tuổi sao." Chu Nghiêu vội vàng dỗ cô gái nhỏ.

Ngô Địch lớn tuổi nhất đội, tuy mới chỉ 23, nhưng con số này trong giới thể thao điện tử đã là tuổi xế chiều rồi.

Còn Từ Ứng Hàn đã bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp từ series 3.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!