Chương 123: Kiếm tu truy thê (10)

Edit: Lạc Lạc

Sau đây, đồ vật bán đấu giá chính là Hàn Hàng, nhánh Hàn Hàng này được lấy từ trên đỉnh núi tuyết cao, rễ vãn còn nguyên hoàn chỉnh, bất kể là dùng để chế đan dược hay cho tu sĩ hệ băng tu luyện thì đều có hiệu quả rất lớn, giá khởi điểm là ba ngàn linh thạch."

Sắc mặt Trình Diệp hơi hơi đổi, lập tức ngồi nghiêm chỉnh.

Cậu không hiểu quy tắc phòng đấu giá, nhưng dự định xem người khác ra giá trước rồi làm theo, cậu ngồi thẳng người vừa vặn có thể nhìn thấy thần sắc cũng rất nghiêm nghị của Phùng Ngọc Hiên ở dưới lầu.

Hàn Hàng là đồ tốt, nếu như bỏ lỡ nó, nói không chừng cả đời này Phùng Ngọc Hiên sẽ không có cơ hội gặp nó lần hai.

Mà nếu không có cây Hàn Hàng, cho dù hắn ta có chăm sóc cơ thể kỹ thế nào đi nữa thì sớm muộn gì cũng sẽ tiến vào bình cảnh (*), từ từ phai mờ với mọi người.

(*) Bình cảnh: giữa các cảnh giới lớn thường có bình cảnh, nó cũng giống như bức tường khiến người tu chân muốn tăng cấp đều phải vượt qua. Việc vượt qua được hay không tùy vào mỗi người.

Nếu ko đủ năng lực đột phá bình cảnh sẽ mãi ở tu vi đó.

Thế nhưng, Hàn Hàng vốn quý giá, hơn nữa với bầu không khí của buổi đấu giá, giá cả nhất định sẽ bị đẩy lên rất cao, mà thôi, với tài lực Phùng Ngọc Hiên, sợ rằng sẽ phải tiếc hận cả đời rồi.

Dù sao thì Phùng gia cũng bị Phùng Ngọc Hiên liên lụy, mấy đại trưởng lão tọa trấn đều bị thương nặng, còn đắc tội với hai gia tộc lớn, đã hận không thể đoạn tuyệt quan hệ với hắn ta, không đuổi tận giết tuyệt cũng đã xem là nể tình, làm sao có khả năng giúp hắn ta.

Mà Luyện Khí Các —— mặc dù hắn ta có thiên phú, nhưng tiếng xấu về hắn ta cũng không ít, hơn nữa hắn ta vẫn chỉ là đệ tử nhập môn, cũng không giúp đỡ được gì.

Phùng Ngọc Hiên không ngừng quét mắt nhìn mọi người, thậm chí còn băn khoăn nhìn lên phòng riêng trên lầu hai, nhưng bởi vì cách quá xa, hắn ta căn bản không tìm được vị trí cụ thể của Kỳ Duật.

Mà không tìm được cũng phải tìm, hắn ta bây giờ —— chỉ có thể trông chờ vào Kỳ Duật .

Năm ngàn. Âm thanh người bán đấu giá vừa kết thúc, một giọng nói trong trẻo liền vang lên, là một nữ tu.

Trình Diệp bỗng nhiên nghĩ đến Hàn Hàng hình như có thể cải thiện da dẻ, có thể là dược liệu luyện chế ra đan dược dưỡng nhan thượng phẩm, có thể gặp không thể cầu. Nhưng không phải tu sĩ nào cũng sẽ dùng loại dược liệu này chỉ để dưỡng da, cho nên cậu quên mất nữ tu cũng sẽ tranh giành nó.

Xem ra trận đấu giá này rất kịch liệt đây —— Phùng Ngọc Hiên càng không thể có được nó.

Sáu ngàn! Trình Diệp nghe thấy giọng quen tai, thuận theo âm thanh nhìn sang, thế mà lại là tên công tử bột đi theo Phùng Ngọc Hiên hôm bữa.

Hắn ta không ngồi cùng Phùng Ngọc Hiên, nhưng lại ngồi phía sau, tầm mắt sáng loáng rơi vào trên người Phùng Ngọc Hiên, hiển nhiên là khi biết những tiếng xấu của Phùng Ngọc Hiên vẫn tình cũ khó quên.

Hai người nhìn nhau, Phùng Ngọc Hiên hướng về phía hắn ta nở nụ cười cảm kích, liếc mắt đưa tình.

Haha. Trình Diệp xì cười ra tiếng.

Nhưng công tử bột thì vẫn chỉ là công tử bột, cũng không có bao nhiêu của cải, giá rất nhanh lại lần nữa liên tục bị đẩy lên cao, Phùng Ngọc Hiên cắn môi, đổ mồ hôi hột, rốt cuộc không còn thèm nhìn tên công tử bột nữa.

Đáy mắt tên công tử bột lộ ra tia thất vọng, chán nản dựa về đằng sau, thỉnh thoảng đều phải liếc mắt nhìn Phùng Ngọc Hiên, nhưng vẫn không được đối phương để ý tới.

Mãi đến khi ——

Trình Diệp bỗng nhiên lên tiếng: 20 ngàn!

Thế mà một lần ra giá liền tăng thêm năm ngàn, mọi người ồ lên, đều nhìn về phía phòng riêng, nhưng chỉ có thể nhìn thấy cửa phòng đóng chặt, và bàn tay trắng nõn còn chưa kịp rút lại.

"Đây là đại tiểu thư nhà nào vậy, sẽ không phải là mua để luyện thành cái gì mỹ phẩm dưỡng da đó chứ?"

"Người có tiền, đừng nói là bôi lên mặt, cho dù có mài thành phấn bôi lên mông cũng mắc mớ gì tới ngươi?"

"Ngươi nói gì vậy chứ, ta... đúng là chuyện không liên quan đến ta, nhưng ta, ta chính là tùy tiện ước ao thôi..."

Nghe mọi người nghị luận, sắc mặt Phùng Ngọc Hiên liền trắng bệch, hai tay nắm thật chặt ghế tựa, cứ như muốn bẻ gãy cả tay vặn của ghế, dược liệu hắn ta coi như là vật cứu mạng lại bị người có tiền dùng lãng phí như vậy.

Thế giới này thật sự là không công bằng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!