Lời nói của Thẩm Quân Tắc còn chuẩn hơn cả dự báo thời tiết,
vừa nói trời mưa, anh vừa ra khỏi cửa thì bên ngoài bắt đầu sấm sét rền
vang.
Mùa thu ở miền nam không phải là cảnh tượng lá vàng rơi rụng
thê lương như miền bắc, nhìn ra bên ngoài qua ô cửa sổ, đập vào tầm mắt
vẫn là những hàng cây thẳng tắp, được nước mưa gột rửa, cành lá tươi tốt càng trở nên xanh non mỡ màng.
Cảnh đường phố tươi đẹp như thế này hoàn toàn có thể trở
thành cảnh tượng hẹn hò lãng mạn trong phim. Nhân vật nữ chính đứng
trước gương chọn quần áo. Nhân vật nam chính che ô đứng dưới mưa, kiên
nhẫn chờ đợi. Sau đó hai người cùng che một chiếc ô đi dưới trời mưa,
tình cảm nhanh chóng thăng hoa.
Có lẽ hồi nhỏ đọc quá nhiều tiểu thuyết của Quỳnh Dao nên đột nhiên trong đầu Tiêu Tinh xuất hiện cảnh tượng đẹp đẽ này. Đang say sưa ngắm cảnh, đột nhiên nhân vật nam chính ngoảnh đầu mỉm cười với mình,
Tiêu Tinh chỉ thấy toàn thân hóa đá.
Chết rồi, sao nhân vật nam chính trong đầu cô lại giống hệt Thẩm Quân Tắc!
Đột nhiên bên tai vang lên tiếng sấm sét, Tiêu Tinh giật mình bừng tỉnh, ra sức véo má, gạt đi những ý nghĩ rối bời khiến tim mình
loạn nhịp. Đùa cái gì chứ, một người đàn ông lạnh lùng như Thẩm Quân Tắc sao có thể biến thành nhân vật nam chính của cô? Cho dù anh có tham gia vào vở kịch của cuộc đời cô thì cũng nên là tên ác quỷ phản diện bị
hoàng tử tiêu diệt mới đúng!
Giật mình sờ mũi, cô vẫn không kìm được nhìn xuống dưới. Mặc
dù cô không ân cần tới mức đích thân tiễn Thẩm Quân Tắc xuống dưới nhưng cô là người có giáo dục, vì thế vẫn dõi theo bóng anh.
Tiêu Tinh đứng ở trên, lịch sự dõi theo bóng Thẩm Quân Tắc,
trợn tròn mắt nhìn một hồi lâu mà vẫn không thấy anh đi ra, không kìm
được mở cửa sổ thò đầu ra ngoài để nhìn cho rõ. Kết quả là vừa mở cửa
sổ, gió lốc điên cuồng cùng với mưa giông táp thẳng vào mặt cô, khiến cô ướt như chuột lột.
Tiêu Tinh vội vàng đóng cửa, hắt hơi ba cái liền, thầm trách
mình quá ngốc. Chỉ nghĩ ngợi lung tung về cảnh mưa lãng mạn trong phim
mà quên mất hôm nay có sấm chớp. Thực ra cảnh tượng này không lãng mạn
chút nào, hoàn toàn là một ngày mưa gió đáng ghét, vừa mở cửa sổ đã bị
mưa táp vào mặt.
May mà còn có thu hoạch, cô thò đầu ra ngoài thì nhìn thấy xe của Thẩm Quân Tắc. Vì ở đây quá chật, không thể đỗ xe nên xe của anh đỗ ở mặt đường cách đó ba mươi mét.
Cơn mưa to thế này, anh đi ra đường chắc chắn sẽ bị ướt sũng. Mặc dù đã từng đứng giữa sân bay nguyền rủa anh ướt như chuột lột nhưng lúc này không đúng thời cơ, anh mặc complet đắt tiền, lát nữa còn phải
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!