Chương 11: Đêm tân hôn bi thảm

Thẩm Quân Tắc đưa Tiêu Tinh về nhà mới của hai người. Căn nhà này vốn là mẹ anh mua, nhưng bà thường xuyên đi du lịch, rất ít khi về

đây sống. Lần này Thẩm Quân Tắc kết hôn, dù sao thì nhà cũng không có ai ở, vì thế bà tặng cho hai người, lại còn đích thân trang trí lại. Đồ

dùng, giấy dán tường đều được thay mới.

Trước đó Thẩm Quân Tắc chưa từng đến xem nhà, bởi vì mấy hôm

trước bận chuẩn bị hôn lễ không có thời gian. Lúc nãy đưa Tiêu Tinh đến

nhà mới, vừa mở cửa anh đã bị cảnh tượng lộng lẫy trong căn phòng làm

cho giật nảy mình.

Bức tường trong phòng khách treo bức ảnh cưới phóng to. Trong bức ảnh, cánh tay của anh khẽ ôm eo Tiêu Tinh. Tiêu Tinh ngẩng đầu, e

thẹn nhìn anh. Hai người nhìn nhau đắm đuối, tình ý đậm sâu. Vì bức ảnh

quá lớn nên nét mặt của hai người đều trở nên hết sức rõ rệt.

Thẩm Quân Tắc nhìn bức ảnh, đột nhiên thấy trong lòng có chút gì đó rất kỳ lạ. Còn nhớ lúc chụp ảnh cưới, anh tỏ ra rất bực tức,

không phối hợp với yêu cầu "ánh mắt của chú rể phải say đắm hơn một

chút" của thợ chụp ảnh.

Nhưng bây giờ bức ảnh được phóng to, sao anh thấy ánh mắt của mình lại say đắm đến thế…

Lẽ nào lúc ấy anh thật sự coi Tiêu Tinh là con mèo nhỏ? Thế

thì cũng không nhất thiết phải dịu dàng với một con mèo nhỏ đến mức ấy

chứ.

Thẩm Quân Tắc bực tức vì ánh mắt của mình trong bức ảnh. Thấy Tiêu Tinh không nói gì, anh không kìm được liền hỏi: "Cô có đói

không?".

Tiêu Tinh vẫn không có phản ứng.

Thẩm Quân Tắc cúi đầu nhìn. Cô nàng này đúng là mặt dày mày dạn, nằm ngủ trong vòng tay của anh?

Đúng là vô liêm sỉ! Anh sợ cô bị trẹo chân không đi được nên

mới bế cô lên tầng năm. Tầng năm! Thế mà cô lại ngủ ngon lành như thế?

Đúng là không thể chịu đựng được.

Mặc dù rất muốn ném người trên tay mình xuống sàn nhà nhưng

nhìn khuôn mặt đỏ ửng vì say rượu của cô, nghĩ đến cảnh tượng lúc này cô đã cố gắng gượng cười mặc dù bị ép rượu anh lại không nhẫn tâm ức hiếp

cô.

Hôn lễ ngày hôm nay cô cũng đã rất vất vả rồi. Thêm vào đó

mới sáng sớm đã bị thợ trang điểm thúc giục. Một người lười biếng bình

thường phải ngủ mười tiếng mới đủ như cô, lúc này ngủ cũng là chuyện

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!