Phiên ngoại 8: Anh nuông chiều em.
Tháng năm, sau khi đầu hè qua đi, thời gian chiếu sáng của mặt trời kéo dài hơn, nhiệt độ trở nên dễ chịu, Na Uy cũng trở nên sáng sủa tươi mới hơn.
*Hiện tượng đêm trắng (hay ngày dài đêm ngắn) là một hiện tượng rất phổ biến ở các nơi có vĩ độ phía Bắc của vòng Bắc Cực và phía Nam của vòng Nam Cực, trong đó có Na Uy. Tại quần đảo Svalbard của Na Uy, mặt trời không lặn trong khoảng từ từ ngày 19/4 đến 23/8.
Vương Vu Dạng gửi Đậu Đen ở nhà hàng xóm, khóa cửa lên thành phố mua sắm với Chu Dịch.
Ven đường có ao hồ và những cánh rừng bạt ngàn trải dài, đi hết đoạn đường có thể rất nhiều đoàn khách du lịch đến từ nhiều nơi trên thế giới.
Chu Dịch nhìn người đàn ông đang vùi người trong ghế phó lái, bọng mắt có quầng thâm xanh nhạt. Cổ họng hắn giật giật, thấp giọng nói: "Em xin lỗi, hôm qua em đã làm."
Vương Vu Dạng không mở mắt: "Lần sau lại tái phạm."
Chu Dịch bị chọc thủng suy nghĩ trong lòng, ho hai tiếng: "Anh nuông chiều em."
Vương Vu Dạng khẽ cười lên: "Lần này là lỗi của chú."
Ánh mắt Chu Dịch nóng bỏng như thiêu như đốt, hắn hôn anh: "Là anh nuông chiều em."
Đây là đang làm nũng? Vương Vu Dạng thong thả mở mắt, nhìn về người ngồi bên cạnh mình.
Gương mặt Chu Dịch lạnh lùng cương nghị, chỉ là hai bên tai lại phiếm hồng, hắn kêu khe khẽ: "Vợ ơi."
Vương Vu Dạng quay đầu sang cửa sổ xe.
Vương Vu Dạng vuốt ve vô lăng vài lần, lại bỏ ra, trờ tới siết lấy vòng eo thon gọn kia: "Vẫn gọi trên giường thì hơn."
"Lúc lên giường em gọi anh như vậy, anh sẽ run rẩy, cắn em thật mạnh..."
Vương Vu Dạng lên tiếng ngắt ngang, mang theo vẻ nghiêm nghị: "Lái xe đàng hoàng."
Chu Dịch ngẩn người, vô tội nói: "Vợ, em đang đợi đèn đỏ."
Vương Vu Dạng: "..."
Chu Dịch vẫn nói tiếp: "Em không chỉ muốn gọi anh như vậy trên giường, lúc khác cũng muốn."
Vương Vu Dạng đau đầu: "Không phải em gọi rồi?"
Chu Dịch đưa tay, gãi gãi lên cái cổ trắng nõn nhẵn nhụi của anh: "Nhưng anh không vui."
Vương Vu Dạng không còn cách nào: "Chú vui."
Chu Dịch kéo mặt anh lại, để anh nhìn hắn: "Thật ư?"
Vương Vu Dạng: "Ừm."
Chu Dịch tháo dây an toàn, kề sát người vào: "Vậy anh hôn em đi."
Vương Vu Dạng không tức giận, chỉ thấy bất lực và buồn cười: "Em cứ được voi đòi tiên mãi thôi, Tiểu Dịch."
"Em không có." Chu Dịch trầm ngâm sửa lời, "Cái này gọi là được cưng chiều mà kiêu ngạo."
Vương Vu Dạng: "..."
Ông Chu được cưng chiều mà kiêu ngạo đã nhận được một nụ hôn từ bà Chu.
Anh lớn hơn em, luôn coi em như một đứa trẻ, chiều chuộng em, nhường nhịn em, bao dung em.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!