"Bọn anh sẽ đi lấy nước ngay bây giờ."
"Vừa mới hết tiết học, Thời Cấm đã nhận được tin nhắn QQ của Lương Hòa. Xem ra lương tâm của anh ta đã trỗi dậy cho nên tiếng chuông vừa reo đã vội vàng báo cáo thông tin cho cô biết."Tốt, đã nhận được.
"Lâm Tịch, đi lấy nước."
Không được, tớ còn phải làm bài tập, cậu đi một mình đi. Lâm Tịch từ chối.
Không thấy cô bây giờ vẫn phải thoăn thoắt làm bài tập sao.
Thời Cấm nhìn tớ giấy còn khoảng sáu mươi phần trăm trắng tinh trước mặt cô.
"Vậy được, tớ sẽ lấy nước cho cậu."
"Vừa dứt lời, cô đã nhanh chóng cầm lấy bình nước của mình và Lâm Tịch rồi đi ra ngoài. Phòng nước nằm ở ngay phía sau phòng học của bọn họ, khoảng gần hai phút sau, quả nhiên đã nhìn thấy bóng dáng của Kỷ Hoài và Lương Hòa đang bước về phía này. Cô giả vờ mở bình nước nóng bắt đầu lấy nước."Hi, thật là trùng hợp. Lương Hòa cũng làm ra vẻ vô tình gặp gỡ chào hỏi với cô.
Thời Cấm cũng mỉm cười phối hợp với anh,
"Đúng vậy, thật là trùng hợp."
"Kỷ Hoài đi tới bình nước bên cạnh, mở vòi nước lấy nước."Phải rồi, đừng quên tối nay nha, chúng ta phải làm thật tốt.
"Em biết rồi, em sẽ không quên."
"Thời Cấm và Lương Hòa mải mê nói chuyện với nhau cho nên không hề để ý tới nước trong bình đã sắp tràn mà bàn tay cô vẫn còn giữ lấy chiếc bình."A. Thời Cấm đột nhiên hét lên một tiếng.
Một là bởi vì nước sôi đã văng đến mu bàn tay, hai là bàn tay cô bất thình lình bị người gạt ra.
Bốp.
"Cốc nước vốn dĩ được đặt dưới vòi nước rơi bộp xuống đất, nước bóng bỏng ào ạt từ bên trong chảy ra ngoài. Mu bàn tay Thời Cấm bị nước sôi làm cho đỏ bừng một mảng, trong nháy mắt kích thích đến tuyến lệ khiến hốc mắt cô vô thức trào dâng ánh lệ."Khi rót nước còn không biết phải cẩn thận trông chừng sao, thế mà còn mải mê nói những lời nhảm nhí."
Vẻ mặt Kỷ Hoài hoàn toàn trầm xuống, âm thanh cao thêm mấy tông tựa như gió thổi báo giông tố sắp đến*.
Làn nước lạnh như băng đổ lên mu bàn tay nóng bỏng làm dịu đi các giác bỏng rát nơi vết phỏng.Thời Cấm cảm thấy bàn tay mình dường như cũng không quá đau như tưởng tượng.
Kỷ Hoài đang dựa sát rất gần với cô, cả người cô gần như được anh ôm vào trong vòng tay, phía sau là lồng ngực gầy gò nhưng vô cùng rắn chắc của người đàn ông, thậm chí cô còn có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt phảng phất tỏa ra từ người anh.
Thời Cấm theo bản năng nghiêng đầu nhìn Kỷ Hoài.
Anh khẽ cúi người xuống, đầu kề sát vào vả vai cô, đứng ở góc độ này, cô có thể nhìn thấy đôi mắt và gò má thanh tú của anh, hai hàng lông mày như muốn vặn chung một chỗ, đôi môi mỏng mím chặt, sắc mặt hoàn toàn u ám nhưng vẫn thấp thoáng sự quan tâm.
Kỷ Hoài dường như không nhận ra được cô đang nhìn mình, bởi vì tất cả sự chú ý của anh lúc này đều đang đặt ở trên mu bàn tay cô.
Những giọt nước mặt vẫn còn đọng lại trong hốc mắt đột nhiên rơi xuống trên cánh tay Kỷ Hoài, nhanh chóng thấm vào trong lớp áo sơ mi anh.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Kỷ Hoài khẽ lóe lên một tia sáng nhạt.
Anh đột nhiên buông bàn tay cô ra rồi lùi về sau mấy bước.
Tự mình làm đi.
"
Nét mặt vốn u ám đã hoàn toàn khôi phục lại sự bình tĩnh như trước, tựa như người vừa rồi còn tức giẩn gào thét không phải là anh vậy.
Hốc mắt Thời Cấm ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn còn loang lỗ những giọt nước mắt đọng lại, hai hàng lông mi ướt đẫm.
Trong khoảnh khắc ấy, Kỷ Hoài cảm thấy trái tim mình bỗng nhiên đuang một tiếng, giống như bị một thứ gì đó nhẹ nhàng gõ vào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!