Thời Cấm không biết từ đâu biết được tài khoản QQ của Kỷ Hoài, tâm trạng rất tốt, quyết định mời Lâm Tịch ăn kẹo cay.
Buổi trưa, hai người ngồi nghỉ ngơi dưới giàn nho của trường, Lâm Tịch vừa thoải mái gặm kẹo cay vừa nhìn Thời Cấm đang run rẩy ôm điện thoại di động.
Thời Cấm vừa rồi đã thêm tài khoản QQ của Kỷ Hoài trong danh sách bạn bè của mình và bây giờ vẫn đang chăm chú chờ đợi đối phương đồng ý, nhưng đã chờ môt lúc lâu mà vẫn chưa nhận được câu trả lời, cô kích động đến mức cánh tay cũng run rẩy.
"Anh ấy vẫn chưa trả lời tớ, chẳng lẽ anh ấy không muốn thêm tớ sao?"
Phải làm sao đây, phải làm sao đây, tớ bây giờ rất lo lắng.
"Xong rồi, tớ cảm thấy tớ không thể khống chế được bản thân mất rồi, vừa khẩn trương vừa kích động."
"
Động tác của Lâm Tịch dừng lại một chút, cô quay đầu, trên mặt đầy hắc tuyến nhìn Thời Cấm, nhìn dáng vẻ điên khùng này của cô bạn thân mình chỉ hận không thể một cước đạp cô ấy đến bệnh viện thần kinh.
Thời Cấm còn chưa chịu chấm dứt, bắt đầu nắm lấy cánh tay cô lắc lư điên cuồng, cuối cùng Lâm Tịch quả thực không thể nhịn được nữa, đem tất cả kẹo cay còn sót lại trong tay nhét vào miệng cô ấy.
Thời Cấm bất thình lình bị sặc bởi hơi cay nồng xông thẳng vào miệng, cô vung nắm đấm lên chuẩn bị cho Lâm Tịch trận ra trò.
"Anh ấy đồng ý rồi kìa."
"Lâm Tịch nhìn vào màn hình di động, đột nhiên hét lên."Mẹ kiếp, thật hay giả đây. Thời Cấm đâu còn tâm trí mà tính sổ với Lâm Tịch, vội vội vàng vàng cầm lấy điện thoại, nhìn một cái, quả nhiên Kỷ Hoài đã đồng ý kết bạn với cô.
Ye, ye, ye.
Thời Cấm ngay lập tức nhảy cẫng lên, cô lúc này hạnh phúc muốn điên lên rồi.
Lâm Tịch dùng gói kẹo cay ché mặt mình, bây giờ cô thật sự không muốn thừa nhận rằng hai người là bạn bè đâu.Trong phòng tập múa, Thời Cấm vừa xoạc chân vừa cầm điện thoại di động chăm chú xem không gian (Qzone)* của Kỷ Hoài.
Những cập nhật trong không gian của anh rất ít, tất cả cũng chỉ khoảng mười cái, không có ảnh chụp tự sướng thường thấy trong giới trẻ, chỉ có ít ảnh chụp linh tinh vụn vặt.
Nhưng cho dù là như thế đi nữa, cô cũng đã rất thõa mãn, ít nhất cô đã có thông tin liên lạc của anh, không phải sao?
Cuối cùng khi không thể kiên nhẫn được nữa, Thời Cấm quyết định gửi cho Kỷ Hoài một tin nhắn.
Xin chào.
"
Gửi xong tin nhắn, cô áp điện thoại vào trong ngực, hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Kỷ Hoài, nhưng đã đợi thật lâu cũng không nhận được bất kỳ câu trả lời nào, sự nhiệt huyết trong trong chẳng mấy chốc trở nên nguội lạnh.
Cô không tin vào tà ma, tiếp tục gửi tin nhắn cho anh.
Học trưởng Kỷ, bây giờ anh đang làm bài tập sao?
Học trưởng Kỷ, chẳng lẽ anh đang ngủ?
Học trưởng Kỷ, tại sao anh lại phớt lờ em như vậy?
Học trưởng Kỷ?
Thời Cấm vẫn kiên trì liên tục gửi một loạt tin nhắn cho Kỷ Hoài, nhưng những tin nhắn cô gửi đi tựa như đá chìm đáy biển, biệt tăm biệt tích, không có bất kỳ một tin nhắn trả lời nào từ đối phương.
Lên lớp, tập hợp.
"Cố Uyển đi tới. Thời Cấm ngẩng đầu nhìn Cố Uyển một cái, vội vàng gửi một câu chúc ngủ ngon cho anh. Nhưng hai chữ"ngủ ngon" không thể gửi đi được, trên màn hình khung chát của cô và Kỷ Hoài đột nhiên xuất hiện một dòng chữ.
Gửi thất bại, vui lòng thêm đối phương vào danh sách bạn bè.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!