Chương 32: Thính Tuyền

Editor: dzitconlonton

Xem xong Kiều Dung Tam Biến, mọi người lại tiếp tục ngắm hoa ở trong vườn trong chốc lát. Tuy rằng Lăng Tuyết Quân đi cùng đám người Cố Khiên, thế nhưng, phần lớn thời gian nàng chỉ nói đùa với huynh muội La Lâm và Lý Dịch, rất ít khi để ý tới đám người Cố Khiên, cho dù thỉnh thoảng nói chuyện, thái độ cũng là khách sáo mà xa cách. Thấy Lăng Tuyết Quân đối xử với mình như thế, Cố Khiên cảm thấy rất không thoải mái, nhưng cũng không thể làm gì được.

Ngắm các loại hoa mẫu đơn trong vườn mẫu đơn này xong thì sắc trời cũng dần dần tối. Quận chúa liền phái người vào trong vườn, mời khách nhân đến Thiên Hương Hiên dùng thức ăn.

Biệt viện này vốn là hành cung của hoàng gia, trước kia Hoàng đế cũng thường xuyên mở tiệc chiêu đãi quần thần ở đây, cho nên, Thiên Hương Hiên hết sức rộng rãi, đủ để chứa hơn trăm người ở đây dùng thức ăn. Tuy nhiên, đêm nay khách nhân tới chỉ có hơn mười người, hơn nữa có các bậc phụ huynh ở đây, cho nên nam nữ khách nhân cũng không chia phòng mà ăn, mà là cùng nhau dùng thức ăn ở Thiên Hương Hiên, chỉ là nam nữ mỗi người một bên mà thôi.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress. com, được edit bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Bữa tiệc này là do Lăng Ngọc Nhu giúp Quận chúa chuẩn bị. Lúc trước mọi người ngắm hoa ở trong vườn, trong lòng nàng lo lắng, sợ xảy ra chuyện gì, liền đặc biệt chạy đến phòng bếp, tự mình nhìn chằm chằm người người chuẩn bị thức ăn. Cho nên, đến khi Vãn Diên bắt đầu, nàng mới vội vàng chạy tới Thiên Hương Hiên.

Mặc dù Lăng Ngọc Nhu và Lăng Tuyết Quân đều chỉ là nữ nhi của tiểu quan, nhưng lại là chất nữ của Quận chúa, nên hôm nay cũng được coi là chủ nhà, nên ngồi cạnh Quận chúa, ngồi ở dưới tay của nàng. Xa hơn nữa, mới là các chủ mẫu và các cô nương.

Nam khách bên kia, ngồi ở thượng thủ, lần lượt là Tề vương, Hoài Vương, Lỗ vương cùng với Ngô vương đến từ Nam triều, tiếp theo mới là ba phụ tử Lăng Xương Cẩn. Dù sao một trong những vị vương gia này có thể sẽ là hoàng đế sau này, cho nên tự nhiên không dám lơ là. Tuy nhiên, bữa tiệc này là bữa tiệc dành cho khách riêng của Quận chúa, nên không có nhiều quy củ như vậy. Sau khi mở tiệc, mọi người khách sáo một phen, rồi từ từ tùy ý đứng lên.

Đám người Hứa Ưởng và Cố Khiên, La Lâm ngồi ở giữa đám người. Sau khi đến biệt viện, ngoại trừ lúc mới bắt đầu Hứa Ưởng nháy mắt với Lăng Tuyết Quân, sau đó, Lăng Tuyết Quân dường như không gặp lại ai. Về đến chỗ ngồi, hắn cũng ngồi nghiêm chỉnh, một phong thái hiền lành lịch thiệp, khác hẳn với người hung hãn đêm đó dùng đao uy hiếp nàng. Trên bữa tiệc, Hứa Ưởng cũng không nhìn thẳng vào mắt nàng, như thể không quen biết Lăng Tuyết Quân.

Thấy Hứa Ưởng như thế, Lăng Tuyết Quân liền yên lòng. Ban đầu nàng còn lo lắng Quận chúa phát hiện mình và Hứa Ưởng quen biết thì sẽ sinh nghi, còn mình thì không thể giải thích được. Xem ra, mọi chuyện đều do mình lo lắng quá nhiều.

Lúc mọi người đã say rượu, thừa dịp không có người chú ý, Lăng Ngọc Nhu đột nhiên nghiêng người, dựa vào Lăng Tuyết Quân, nhẹ giọng nói bên tai nàng: "Tuyết Quân, Tứ ca bảo tỷ nói cho muội biết, bữa tiệc này ăn ít một chút."

Lăng Tuyết Quân buông chiếc đũa gỗ trong tay xuống, kinh ngạc hỏi Lăng Ngọc Nhu: "Tại sao lại thế này?" Tại sao lại bảo mình ăn ít một chút? Chẳng lẽ trong món ăn này có cái gì kỳ quái sao?

Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Lăng Tuyết Quân, Lăng Ngọc Nhu mím môi cười, nói: "Tứ ca bảo khi nào bữa tiệc kết thúc thì chúng ta cùng bọn họ tụ tập ở Thính Tuyền Đình."

"Hả? Hắn vẫn còn uống rượu sao?" Lăng Tuyết Quân lại hỏi: "Vậy, đi kêu làm gì?" Nếu như có La Lâm thì ngược lại mình có thể cân nhắc đến đó.

"Người chơi tốt với hắn, không chỉ có mấy người này. Cố Ngũ công tử, Cố Lục công tử, Giản nhị công tử, Vi Tam công tử a." Lăng Ngọc Nhu cười nói.

Nghe nói có Cố Khiên, trong lòng Lăng Tuyết Quân liền không muốn đi. Vì vậy, nàng lắc đầu, nói: "Đêm nay đã kết thúc, sợ là hơi muộn. Muội nên về phòng nghỉ ngơi sớm hơn."

"Tuyết Quân, cùng đi đi. Tỷ đã chơi với họ hai lần trước đây, rất vui." Lăng Ngọc Nhu khuyên nhủ, "Hơn nữa, La cô nương và Giản cô nương cũng đi, dù sao thì chúng ta cũng được coi như là nửa chủ nhân, coi như đi bồi khách đi."

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress. com, được edit bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Nghe thấy có La Ngâm Sương, trong lòng Lăng Tuyết Quân khẽ động. La Ngâm Sương muốn đi, chắc là La Lâm cũng phải đi? Vì thế, nàng ngẩng đầu hỏi: "Nhị tỷ, La gia đại công tử kia cũng muốn đi sao?"

Nghe Lăng Tuyết Quân nói vậy, trong lòng Lăng Ngọc Nhu nhảy dựng lên, cho rằng nàng nhìn ra môn đạo gì đó. Nàng ta dừng một lát, mới cười cười nói: "Sao muội lại hỏi La công tử?"

Nghe thấy giọng nói nghi ngờ trong miệng Lăng Ngọc Nhu, Lăng Tuyết Quân ngẩn ra. Nàng cũng cảm giác mình hình như có chút nóng nảy với chuyện của La Lâm. Nghĩ tới đây, nàng vội vàng cười cười, nói: "Vâng, lúc trước muội và La công tử và La cô nương ngắm hoa ở trong vườn, tán gẫu rất vui vẻ, khi nhớ ra, liền thuận miệng hỏi một chút."

"A, như vậy a." Lăng Ngọc Nhu mất tự nhiên cười cười, nói, "Cái này, giống như Tứ ca, hẳn là cũng gọi La công tử chứ?"

"La công tử muốn đi à? Vậy thì ta cũng đi." Lăng Tuyết Quân suy nghĩ một chút, liền đồng ý. Dù sao có nhiều cơ hội để gặp mặt La Lâm thì luôn luôn tốt. Kiếp này không thể so với kiếp trước, kiếp trước mình không cần quan tâm, La Lâm sẽ tự mình tìm cách tìm tới cửa. Mà kiếp này, bản thân mình không tìm hắn thì hắn sẽ không tới tìm mình.

Thấy Lăng Tuyết Quân vừa nghe nói La Lâm muốn đi, liền dứt khoát đồng ý, Lăng Ngọc Nhu sửng sốt một chút. Nữ nhân cực kỳ nhạy cảm, dù chỉ một chút nhưng nàng ta liền cảm giác được hình như Lăng Tuyết Quân có chút tình cảm khác thường với La Lâm. Trong lòng nàng ta "lộp bộp" nhảy một cái, thức ăn vốn ngon nhưng khi vào trong miệng, đột nhiên cảm thấy có chút vô vị.

Trong lòng nàng ra lo sợ nghĩ: Chẳng lẽ Tuyết Quân có ý La Lâm? Nếu thật sự là vậy, vậy sau này khi mình nghị thân cùng La Lâm, nàng có thể chịu không nổi hay không? Nàng có thể hận mình vì chuyện này hay không? Càng nghĩ thì Lăng Ngọc Nhu cảm thấy trong lòng càng luống cuống.

Nàng ta quyết định trong chốc lát rồi đến Thính Tuyền Đình, sau đó quan sát thái độ của Lăng Tuyết Quân đối với La Lâm một chút, xem có phải mình nghĩ như vậy hay không. Nàng ta chỉ hy vọng mình đa tâm, dù sao, nàng ta vẫn quan tâm đến tình tỷ muội với Lăng Tuyết Quân. Nếu thật sự như mình nghĩ vậy, Lăng Tuyết Quân cũng thích La Lâm, nàng ta cũng không biết nên làm cái gì nữa.

Vừa đúng giờ Tuất, Vãn Diên liền kết thúc. Lúc rời đi, Quận chúa nói với mọi người, nếu không thoải mái, có thể tiếp tục uống rượu. Ở Thiên Hương Hiên cũng được, tìm chỗ khác cũng được, chỉ cần nói cho hạ nhân một tiếng là được, tự nhiên sẽ có người đem rượu ngon món ngon đưa lên.

Mọi người tạ ơn thịnh tình của Quận chúa, rồi tản đi bốn phía.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress. com, được edit bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Sau khi đưa Quận chúa về nơi ở, Lăng Ngọc Nhu liền lôi kéo Lăng Tuyết Quân đến Thính Tuyền Đình. Lúc hai người đến, chỉ thấy Lăng Khâm, Vi Hải Đình, Giản Bình Lạc và La Lâm đã ngồi vào chỗ. Giản gia cô nương Giản Ánh Học và La Ngâm Sương ngồi ở một bên, nhưng không phát hiện ra Cố Khiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!