Editor: dzitconlonton
Kiếp trước Lăng Tuyết Quân si mê Cố Khiên, mà La Lâm thì si mê Lăng Tuyết Quân. Mặc dù biết người trong lòng của Lăng Tuyết Quân yêu không phải là mình, nhưng La Lâm vẫn luôn ở bên cạnh nàng làm bạn với nàng. Cho dù khi Lăng Tuyết Quân không tiếc lấy thanh danh của mình làm tiền đặt cược, La Lâm vẫn nguyện ý cưới nàng, cho đến khi Lăng Tuyết Quân cuối cùng gả cho Cố Khiên thì hắn mới dừng tay. Nhưng, khi đó hắn đã nản lòng thoái chí, ảm đạm rời khỏi kinh thành đi xa.
Đáng tiếc, kiếp trước Lăng Tuyết Quân hao tổn tâm trí gả cho Cố Khiên, cuối cùng lại rơi vào kết quả tự sát. Nếu như sớm biết sẽ có kết cục như vậy với Cố Khiên, thà gả cho La Lâm ngay từ đầu, có lẽ trong lòng sẽ cảm thấy không muốn nhưng có thể an ổn một đời.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lăng Tuyết Quân khẽ động. Kiếp trước La Lâm đối với mình tình căn thâm chủng, kiếp này, hắn sẽ không lại yêu mình nữa? Nếu vậy, gả cho La Lâm cũng là một lựa chọn tốt. La gia ở kinh thành cũng coi là đại gia thế tộc, nếu gả vào La gia, tin rằng Lăng gia trên dưới và phu nhân Quận chúa đều sẽ hài lòng, hơn nữa nàng còn có thể bù đắp món nợ mà nàng đã nợ La Lâm trong kiếp trước của mình.
Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress. com, được edit bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Trong lòng hạ quyết tâm, Lăng Tuyết Quân liền nâng mắt lên, cười nhạt với La Lâm.
Thấy Lăng Tuyết Quân nhìn mình, trên mặt lộ ra nụ cười như hoa mai ngậm tuyết, La Lâm ngẩn ra, lập tức trả lời nàng bằng một nụ cười, chắp tay nói: "Tam tiểu thư, may mắn được gặp!"
Lăng Tuyết Quân làm bộ không biết thân phận của La Lâm, cười đáp: "Công tử, Tuyết Quân có lễ."
Thấy thế, Lý Hoảng vội vàng giới thiệu với Lăng Tuyết Quân: "Tam tiểu thư, vị này là Nhị công tử La Lâm của Hộ bộ thị lang La đại nhân."
"La công tử." Lăng Tuyết Quân vội vàng thi lễ.
"Tam tiểu thư không cần đa lễ." La Lâm chắp tay đáp lễ, cười nói, "Tại hạ sớm nghe lệnh tỷ nói, Tam tiểu thư là tài nữ nổi danh ở huyện Phong Dương, có cơ hội còn muốn mời Tam tiểu thư chỉ giáo."
"Không dám." Lăng Tuyết Quân vội vàng cúi đầu mỉm cười, nói, "Tuyết Quân sao dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt La công tử?"
"Tam tiểu thư quá khiêm tốn!" Lý Hoảng ở một bên cười cười ha hả, nói, "Đúng rồi, tháng sau thi xã chúng ta ở Nam Sơn có nhã tập, nếu Tam tiểu thư có hứng thú, có thể cùng A Ngọc, A Khâm cùng nhau góp vui."
Lăng Tuyết Quân biết, thi xã trong miệng Lý Hoảng chính là nơi con cháu thế gia kinh thành đang học tập ở Bạch Lộc thư viện, Cố Khiên cũng là người trong số đó, nếu thi xã có tụ hội thì hắn tất nhiên sẽ tham dự. Lăng Tuyết Quân không muốn nhìn thấy Cố Khiên, liền có chút không muốn đi, nhưng lại không tiện cự tuyệt trước mặt Lý Hoảng, chỉ đành cười nhạt, hàm hồ đáp: "Đa tạ Tề vương điện hạ."
Không đáp ứng có đi, cũng không nói không đi.
"Được rồi, đến lúc đó La Lâm liền chờ đợi Tam tiểu thư ở biệt viện Tề vương ở Nam Sơn!" La Lâm mỉm cười nói.
Thấy trên mặt La Lâm tươi cười ôn nhu, Lăng Tuyết Quân nghĩ đến chuyện kiếp trước, trong lòng một trận áy náy, liền mỉm cười đáp: "Nếu rảnh rỗi, ta sẽ đến."
Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress. com, được edit bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Bốn người lại khách sáo một phen, lúc này mới tự mình rời đi.
Trên xe ngựa trở về, Quận chúa hỏi Lăng Tuyết Quân: "Tuyết Quân, con muốn đi chuyến đi Nam Sơn đó sao?"
Lăng Tuyết Quân liếc mắt nhìn Quận chúa một cái, dừng một chút, nói: "Tuyết Quân không quen với những thế gia công tử quý nữ này, không nghĩ sẽ đi. Chỉ là lúc trước Tề vương điện hạ và La công tử có thành ý mời, Tuyết Quân không tiện làm mất hứng trước mặt bọn họ, đành phải đáp ứng trước. Đến ngày mùng một, con không đi là được, tin rằng Tề vương và La công tử sẽ không để ý."
Nghe vậy, Quận chúa lắc đầu, nói: "Không! Tuyết Quân, con nhất định phải tham dự chuyến đi Nam Sơn này. Tề vương hiền danh ở bên ngoài, nhã tập hắn triệu tập, thế gia công tử trong kinh hơn phân nửa đều sẽ đi, nếu con đi, thứ nhất có thể lộ mặt trong giới quý nữ kinh thành, thứ hai cũng dễ nhìn xem trong những thế gia công tử kia, có hợp nhãn duyên ai hay không, sớm ngày tìm được một chàng rể.
Hôn sự của con và Ngọc Nhu sớm định ra, ta cũng coi như nói sớm với lão phu nhân."
Lăng Tuyết Quân vốn trong lòng còn rối rắm vì rốt cuộc có nên đi hay không, thấy Quận chúa nói như vậy, xem ra, là không đi cũng phải đi.
Sau đó, cuộc sống của Lăng Tuyết Quân bình yên, không có chuyện gì xảy ra. Tuy rằng Cố Khiên lại tới phủ quận chúa hai lần, nhưng mà, Lăng Tuyết Quân cố ý tránh hắn nên hai người cũng không gặp lại.
Ngày mùng một tháng ba, rất nhanh đã đến.
Bởi vì thế gia công tử tham gia nhã tập này có không ít người đã làm quan, ban ngày phải làm nhiệm vụ, Lý Dương cũng phải giúp Hoàng đế nghị chính mưu sự, cho nên, hội hoa đào này liền định lúc đầu Dậu, lúc mọi người tan làm và cũng tan học.
Có lẽ là sợ Lăng Tuyết Quân mới đến không quen biết mọi người, không thích ứng với những trường hợp này, trước khi xuất phát, Tề vương phi Cố Trăn tự mình đến phủ Quận chúa đón nàng cùng mình đi Nam Sơn.
Lăng Tuyết Quân giờ Ngọ mới tỉnh lại, vừa trang điểm xong, liền nghe nói Cố Trăn tới, nàng sửng sốt một lúc lâu, vội vàng thu dọn xong chạy tới Hòa Phong viện. Nàng vừa đi vào trong phòng, thấy Cố Trăn đang thân thiết nói chuyện với Quận chúa, nàng vội vàng đi lên hành lễ với Cố Trăn và Quận chúa.
Từ trên xuống dưới Cố Trăn tinh tế đánh giá Lăng Tuyết Quân một phen, cười nói: "Tướng mạo của Tuyết Quân muội muội quả nhiên rất tốt, ta nghe Vương gia nói, Tuyết Quân là tài nữ đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!