- Thôi, cho tao xin lỗi. Đi về đi!
Cậu Kiên xoa đầu Út, lại lấy cái áo khoác khoác thêm ra ngoài cho Út. Rồi, hai đứa lên xe. Trên đường về, mỗi đứa nhìn một hướng, không nói với nhau câu nào. Út thơ thẩn nhìn qua cửa xe. Mưa lất phất, lòng Út cũng đang mưa.
Những ngày sau đó, cậu Kiên cũng không có biểu hiện gì khác lạ. Cậu vẫn giữ rịt lấy Út như mọi khi.
*****
- Mày thích mẫu người thế nào hả Út?
Cậu Kiên bâng quơ hỏi Út lúc Út đang dọn phòng cho cậu. Tuy Út không còn là người hầu riêng của cậu, nhưng một số việc nhà Út vẫn phải đảm nhiệm.
- Em cũng không biết cậu ạ.
- Mày phải biết chứ, ngày xưa tuổi mày là con bồng con bế rồi đấy!
- Thế em thích người học giỏi.
- Tao cũng học giỏi mà.
- …
- Em thích người đẹp trai.
- Không lẽ tao không đẹp trai?
- …
- Em thích người có chí lớn.
- …
Cậu Kiên lần này im lặng.
*****
Chỉ còn một tháng nữa là đến ngày thi vào cấp ba. Tuy nhiên, chỉ có mình Út là lao vào ôn thi. Bởi, cả cậu Kiên và cậu Trung đều quyết định đi du học.
Ngày mai, hai cậu sẽ bay sang Anh, chuẩn bị cho một cuộc sống mới, chắc chắn sẽ khó khăn hơn, nhưng cũng sẽ đáng giá hơn.
Tối hôm đó, cậu Kiên gọi Út ra bãi cỏ gần nhà.
Giờ ven hồ đã có thêm mấy chiếc ghế đá để phục vụ nhu cầu hóng gió của bà con quanh hồ.
Gió tháng năm lồng lộng thổi. Hai đứa, cậu Kiên và Út, đang ngồi nhìn xa xăm về phía hồ.
- Mai tao bay rồi, mày có gì muốn nói với tao không Út?
- Em chúc cậu học tập tốt ạ.
- Chỉ thế thôi sao?
- …
- Mày có hối hận gì không?
- …
- Tao sang đó sẽ yêu một em Tây xinh gấp mười lần mày!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!