Chương 33: (Vô Đề)

Hình như chưa chín. Cô nhíu mày, rút giấy nhổ đồ trong miệng ra.

Chưa chín không quan trọng. Quan trọng là khoảnh khắc vừa rồi, cô cảm tưởng sự mặn đã làm mình mất vị giác. Ấy vậy mà, núi băng nhỏ lại ăn mà mặt không đổi sắc.

Đột nhiên, cô cảm thấy hình tượng hiền thê lương mẫu tan nát…

Chưa từ bỏ ý định, cô lấy đũa trắng gắp một miếng thịt xào ớt. Sao thịt có vị lạ thế nhỉ?

Cô ủ rũ như quả bóng xì hơi, yên lặng lấy đũa từ tay Trình Sóc Xuyên, nhỏ giọng nói: "Đừng ăn. Quá khó ăn."

Sau một hồi im lặng, cô ngẩng đầu, chưa từ bỏ ý định: "Chắc do hôm nay em phát huy không tốt. Lần trước, em đến khoa học kỹ thuật Khải Trình, làm cho… cái gì mà…"

"Đường Hạo Dương."

Nghiêm Noãn gật đầu liên tục, "Đúng vậy, là Đường Hạo Dương. Anh ta nói mình là bạn từ thời đại học của anh, sau đó ăn cánh gà em làm, còn khen rất ngon.

"… Khóe môi Trình Sóc Xuyên giật giật. Cuối cùng vẫn không nói ra chuyện Đường Hạo Dương ăn xong bị viêm dạ dày, phải nằm viện ba ngày."Sau này em đừng vào phòng bếp nữa. Anh sẽ nấu cho em ăn."

Nghiêm Noãn sửng sốt, sau tự cho là mình nghe hiểu ý Trình Sóc Xuyên thì phồng má, mắt xẹt qua tia sáng. Tuy hôm nay thể hiện tài nấu ăn thất bại nhưng khó nén được sự cảm động trong lòng,

"Anh Xuyên à, anh tốt với em quá! Thật ra, em không yếu ớt vậy đâu. Nấu cơm không phải việc nặng, em không mệt."

Lần này Trình Sóc Xuyên mím môi, một chữ cũng không nói. Ừm… Quên đi, cô vui là được.

Phòng bếp bị tàn phá thê thảm, Trình Sóc Xuyên chỉ có thể nấu hai bát mì ăn cho có. Ăn xong, anh đưa Nghiêm Noãn đi học lớp yoga.

Một tiết yoga dài 90 phút.

Nghiêm Noãn thay đồ, để tham gia lớp học, điện thoại di động đưa cho Trình Sóc Xuyên giữ, quan trọng hơn là muốn anh đăng weibo giúp lúc tám giờ. Nội dung và ảnh chụp cô đã lưu trong bản nháp. Nội dung do phòng làm việc viết, chèn vào đó là ảnh chụp màn hình trò chơi Cái Thế.

Hiện tại có rất nhiều cô gái nghiện chơi game này nhưng trình độ không cao, phần lớn thao tác không ổn cũng không có nhiều thời gian cày, về cơ bản thì toàn tay mơ. Mấy người đứng đầu bảng game toàn là nam sinh.

Giờ Nghiêm Noãn đang làm người phát ngôn cho nhân vật mới của Cái Thế, chơi trò này cũng không có gì lạ.

Tám giờ, Trình Sóc Xuyên tìm bản nháp trên weibo, nhấn đăng.

Dưới weibo Nghiêm Noãn, lượt bình luận lẫn thích rất nhiều, đến mục tin nhắn cũng rơi vào tình trạng mất kiểm soát. Anh tiện tay bấm vào một tin nhắn liền thấy vô số từ ngữ khó coi, càng lướt càng giật mình. Thậm chỉ còn có người gửi hình ảnh rất ghê tởm.

Anh mím chặt môi, bóp chặt điện thoại trong tay.

Chỉ trong chốc lát, anh không biết nội tâm Nghiêm Noãn phải mạnh mẽ đến nhường nào mới có thể tỏ ra không có việc gì, luôn cười tươi.

Cách một lớp kính, anh trông thấy Nghiêm Noãn nằm trên thảm tập yoga, làm theo động tác của giáo viên. Anh híp mắt lại nhìn chăm chú, chẳng biết đang suy nghĩ gì.

Đến lúc tan học, trán Nghiêm Noãn rịn một lớp mồ hôi mỏng, cô th ở dốc.

Thấy Trình Sóc Xuyên đợi ở cửa, cô lề mề bước tới, bám chặt anh, phồng má làm nũng: "Em mệt quá!"

Trình Sóc Xuyên vỗ vỗ lưng cô, lấy khăn tay giúp cô lau mồ hôi, rồi giơ tay lên xem đồng hồ, "Lát nữa đi xem phim, xem xong ăn đồ nướng được không?

"Anh chăm chú nhìn Nghiêm Noãn, trưng cầu ý kiến. Chưa yêu đương lần nào, cũng không xem phim tình yêu lãng mạn. Mấy hoạt động như xem phim, ăn đồ nướng anh đều học từ một bộ phim Nghiêm Noãn đóng. Không biết cô có thích không nhỉ? Buổi tối ăn đồ nướng… Này là phạm tội đó! Nhưng vừa nghĩ tới mấy giấc mộng xuân trong sáng, ừm… thêm thịt thì thêm thịt thôi. Cô gật đầu, hôn Trình Sóc Xuyên một cái,"Nghe theo sự sắp xếp của đại nhân.

"*** Đêm hè thủ đô nóng nực. Gió hanh khô, hơi ngứa như bị nướng vậy. Khí nóng tích tụ ban ngày trên mặt đấy chậm rãi bốc hơi. Cành cây đung đưa, tiếng xe chạy ngang qua áp đi tiếng côn trùng kêu yếu ớt. Anh với cô, mỗi người cầm một xiên nướng, tay kia đan vào nhau, chầm chậm tản bộ dưới gốc cây long não."Nữ chính phim vừa rồi diễn quá kém." Nghiêm Noãn há miệng cắn miếng cải bắp, "Còn không bằng em."

Cô ăn một nửa, còn nửa kia đưa tới bên miệng Trình Sóc Xuyên. Anh thuận theo cắn một miếng nhưng không chính xác lắm, làm bên mép dính ít dầu mỡ. Nghiêm Noãn dừng bước, lau sạch sẽ cho anh.

"Vậy còn em, có muốn nhận bộ nào không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!