Sau cơn bùng nổ, Thẩm Giáng Niên đã đơn giản bình tâm lại trong nhà vệ sinh, nghiêm túc viết một đoạn chúc gửi cho Lãng Tư Duệ. Thẩm Giáng Niên vừa viết vừa oán niệm, nếu không phải Lãng Tư Duệ đột nhiên gọi điện thoại, cô và Thẩm Thanh Hòa... Ai.
Khi Thẩm Giáng Niên quay lại chỗ ngồi, Thẩm Thanh Hòa và Kelly đang trò chuyện vui vẻ, như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Ngược lại, Tưởng Duy Nhĩ một bên lại có vẻ khổ đại cừu thâm. Chẳng lẽ vừa rồi các cô không có ở đây, Kelly đã bắt nạt Tưởng Duy Nhĩ? Ai có thể ngờ được, người ngày thường ngang ngược, kiêu căng lại cũng có khắc tinh! Thẩm Giáng Niên vô cùng cảm thán.
Chờ khi nghe Kelly nói, tối nay Thẩm Thanh Hòa và Tưởng Duy Nhĩ cần chú ý thời gian chụp ảnh quảng cáo, Thẩm Giáng Niên mới thực sự hiểu tại sao Tưởng Duy Nhĩ lại buồn bực không vui, cũng có vẻ mặt khổ đại cừu thâm. Tại sao lại là tối nay chứ? Cô tối nay còn định hung hăng mà bắt nạt Thẩm Thanh Hòa cơ mà? Thẩm Giáng Niên ai oán đến cực điểm.
Hai người nhìn nhau, đều nhíu mày. Thẩm Giáng Niên bị kìm nén nhiều đến mức muốn cười, cũng nhờ Kelly mà cô biết được một khía cạnh đáng yêu của Tưởng Duy Nhĩ.
"Tối nay có việc, không nên uống rượu, nhưng cảnh đẹp ngày tốt thế này, vẫn nên uống một ly để thêm hứng thú." Kelly lấy ra một chai rượu vang đỏ, mỗi người một chén nhỏ. Thẩm Giáng Niên có ý định mượn rượu giải sầu uống nhiều hơn, "Xã trưởng, rót nhiều hơn chút đi."
Thẩm Thanh Hòa đột nhiên ho khan một tiếng, tay Kelly run lên, ánh mắt giận dữ liếc qua Thẩm Thanh Hòa, miệng chai giơ lên cao, không chịu rót thêm rượu cho Thẩm Giáng Niên nữa.
Thẩm Giáng Niên tức giận trừng Thẩm Thanh Hòa. Thẩm Thanh Hòa mỉm cười duyên dáng, cười rất đẹp, Thẩm Giáng Niên hừ một tiếng.
Đến lượt Tưởng Duy Nhĩ, Kelly chợt nhớ ra điều gì, miệng chai lại giơ lên cao, "Cậu đừng uống."
"Làm gì?!" Tưởng Duy Nhĩ thổi râu trừng mắt, cả đêm đều cảm thấy khó chịu, giờ lại còn không cho uống rượu, "Thế tôi uống gì?"
"Uống sữa, muốn không?" Kelly cười khẽ trêu chọc hỏi. Tưởng Duy Nhĩ vươn tay định lấy rượu. Thẩm Thanh Hòa khẽ thở dài: "Tưởng tổng, bị thương đừng uống, A K đừng trêu cô ấy." Thẩm Thanh Hòa chủ động rót cho Tưởng Duy Nhĩ một ly nước, vậy là màn này coi như xong.
"Hy vọng lần sau ngồi ăn cơm cùng nhau, mỗi người đều thay đổi diện mạo mới." Kelly vừa nói xong lời chúc rượu, Thẩm Giáng Niên định cụng ly, Kelly ngăn lại: "Khoan đã, không được uống, mọi người đều phải nói một câu."
"..." Thẩm Giáng Niên nghẹn vài giây, "Hy vọng mọi người có thể hạnh phúc."
"Hạnh phúc?" Kelly giả vờ thâm trầm: "Nghe thấy không, Tưởng tổng, hạnh... phúc của tôi liền dựa vào cậu." Chữ "hạnh" được kéo dài âm đặc biệt. Thế giới của người trưởng thành đầy màu sắc, Tưởng Duy Nhĩ cười khinh bỉ nói: "Dựa vào cái gì, cô tự mà hạnh phúc đi."
"Hai người này!" Thẩm Thanh Hòa bất đắc dĩ ngắt lời, cứ hễ ở cạnh nhau là hai người này lại biến thành những kẻ có chỉ số IQ của trẻ mẫu giáo. "Không được đùa nghịch! Tưởng tổng, nói một câu chúc tử tế đi."
"Có gì mà chúc chứ, tôi chỉ mong vận đen của cậu nhanh chóng qua đi." Lời này của Tưởng Duy Nhĩ rất thật lòng. Kelly cười cười, nghiêm túc nói: "Tôi và lão Tưởng cùng một ý tưởng, hy vọng vận đen của cậu nhanh chóng qua đi. Tôi bổ sung thêm một câu, hy vọng hạnh phúc của cậu nhanh chóng đến." Vừa nói Kelly vừa nhìn Thẩm Giáng Niên đầy ẩn ý và cười, khiến Thẩm Giáng Niên càng ấm ức hơn, vốn dĩ tối nay cô đã có thể hạnh phúc rồi.
"Tôi hy vọng mọi người đều có thể tốt đẹp." Câu chúc đầu tiên của Thẩm Thanh Hòa dành cho tất cả mọi người, sau đó những lời chúc đều dành cho Thẩm Giáng Niên: "Hy vọng Giáng Niên thuận buồm xuôi gió, nhị long bay lên, tam dương khai thái..."
*Nhị long bay lên
- mang ý nghĩa song long cùng thăng hoa, phát triển vượt bậc, gặt hái thành công lớn lao, tam dương khai thái
- tượng trưng cho khởi đầu của những điều tốt lành và thịnh vượng
... Tưởng Duy Nhĩ lại lộ vẻ khổ đại cừu thâm..... Kelly buồn cười suýt nữa thì cười phá lên..... Thẩm Giáng Niên dở khóc dở cười, bởi vì những lời chúc của Thẩm Thanh Hòa chính là những lời mà Thẩm Giáng Niên vừa nãy đã nói với Lãng Tư Duệ trong nhà vệ sinh. Cuối cùng, Thẩm Thanh Hòa dừng lại một chút, "Cuối cùng, tôi hy vọng chúng ta thể xác và tinh thần đều có thể hạnh phúc sung sướng." Đây là một câu nói mang tính ám chỉ cực mạnh. Sau khi gặp Thẩm Thanh Hòa, thế giới tư tưởng của cô đã trở nên vấy bẩn.
Vẫn luôn dục cầu bất mãn, tối nay đại văn chương hòa hợp của sinh mệnh cũng không thể diễn ra. Thẩm Giáng Niên đương nhiên có chút tính tình, cô ăn thua nói: "Tôi thì rất hy vọng Thẩm tổng tối nay có thể bắt đầu thể xác và tinh thần sung sướng, đáng tiếc thay!" Ánh mắt của Tưởng Duy Nhĩ ngồi đối diện sáng bừng, xem ra quả nhiên vừa rồi trong nhà vệ sinh đã xảy ra chuyện không thể miêu tả.
"Hạnh phúc sẽ đến muộn, nhưng sẽ không vắng mặt." Thẩm Thanh Hòa thì lại bình thản đối mặt.
Thời gian eo hẹp, Tưởng Duy Nhĩ và Thẩm Thanh Hòa phải theo Kelly đi chụp ảnh tuyên truyền. Thẩm Giáng Niên nhất thời không biết mình nên đi đâu, cô không muốn ở cùng phòng với Tân Vĩ Đồng. Nghĩ đến lời Thẩm Thanh Hòa nói về phòng 521, chỉ là để trêu cô mà thôi, lòng Thẩm Giáng Niên hụt hẫng. Lúc đó cô thật sự đã đầy ắp mong đợi.
"Giáng Niên." Thẩm Thanh Hòa đột nhiên quay người, Thẩm Giáng Niên đang thất thần nên va vào cô ấy.
"Phòng 521, tôi đã đặt rồi, em cứ đến đó ở đi." Thẩm Thanh Hòa lật tay, đưa thẻ phòng cho Thẩm Giáng Niên. Thẩm Giáng Niên bực bội hỏi: "Người lấy thẻ phòng lúc nào vậy?"
"Muốn làm, đương nhiên phải chuẩn bị trước rồi." Thẩm Thanh Hòa nói đầy ẩn ý.
Thẩm Giáng Niên không nói gì, nắm thẻ phòng cất vào túi, ấm ức nói: "Để làm chuyện xấu, người cũng tốn không ít tâm tư đó. Đáng tiếc ông trời không chiều lòng người, báo ứng đó hừ ~"
Thẩm Thanh Hòa đột nhiên cúi người thì thầm: "Hôm nay tôi thiếu em, sẽ ghi vào sổ nợ." Một nụ hôn rơi xuống vành tai, cả người Thẩm Giáng Niên nóng bừng.
Thẩm Thanh Hòa vẫy tay rồi rời đi. Tưởng Duy Nhĩ quay người nhìn Thẩm Giáng Niên đang đứng đờ ra ở đó, vẻ mặt khó hiểu. Kelly giơ tay ôm cổ Tưởng Duy Nhĩ. Tưởng Duy Nhĩ vùng vẫy đẩy ra mạnh bạo, Kelly liền nắm tay cô không buông. Tưởng Duy Nhĩ giằng co vài lần không thoát được, liền dùng thân thể húc Kelly.
Kelly loạng choạng một cái, quay người bắt gặp ánh mắt chăm chú của Thẩm Giáng Niên. Khóe miệng cô ấy nở một nụ cười nhạt, khẩu hình nói: "Cảm ơn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!