Chương 5: Dùng Bàn Chải Điện Để Vào Người Lục Nhiễu

Vì sao hắn lại lấy ảnh chụp cô đặt làm ảnh đại diện? .

Lục Nhiễu trong lòng suy nghĩ thấp thỏm, thời điểm vừa định hỏi hắn, người phục vụ đã gọi bọn họ vào trong, Cận Nam Dữ ôm eo cô, cùng nhau đi vào trong .

Lúc sau đi vào hắn muốn chọn một gian phòng riêng . Cận Nam Dữ là một người thích sự an tĩnh , không thích những nơi náo nhiệt. Hắn thật là một người có tiền, muốn thuê một gian phòng riêng , giá thấp nhất cũng đã 3000 tệ hắn cũng không để ý.

Người phục vụ đưa hai người vào một gian phòng, nhiệt tình đưa cho bọn họ 2 cái thực đơn, Lục Nhiễu không có tâm tình xem qua thực đơn. Nhìn cái ảnh đại diện, cô suy nghĩ một hồi cầm lấy điện thoại liền hỏi hắn, "Cái ảnh đại diện là chụp em à? Tại sao anh lại lấy cái này làm ảnh đại diện ?".

Cận Nam Dữ xem thực đơn gọi món ăn, nghe được lời này của cô, sau đó tùy ý ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nhưng thực bình tĩnh trả lời cô, " Vì cảm thấy khung cảnh xung quanh đẹp mắt".

"À" Lục Nhiễu khẽ gật đầu, không tiếp tục hỏi nữa, cô vừa rồi còn suy nghĩ nhiều.

Không phải muốn chụp ảnh cô mà chỉ là cảm thấy khung cảnh xung quanh đẹp mắt, có lẽ hắn chỉ muốn chụp vị trí trên đầu giường, vừa vặn cô chỉ vô tình lọt vào ống kính mà thôi.

Cô không muốn tiếp tục suy nghĩ, Lục Nhiễu không biết nên giải thích như thế nào với Lam Âm, quyết định giả chết không trả lời, kết quả lại nhận thêm tin nhắn từ Lam Âm, cô ấy nói [ nhìn lại một chút có thể tấm ảnh này chắc là tìm trên mạng, hoặc là ảnh của em gái Quan Quan của anh ấy, bởi vì chiều nay khi tớ trở về có hỏi qua trợ lý của anh ấy, trợ lý của Nam Dữ nói với tớ là Nam Dữ hiện tại chưa có bạn gái, anh ấy hiện tại vẫn còn độc thân.

Cho nên anh ấy sao có thể để ảnh của người phụ nữ khác làm ảnh đại diện ].

Lục Nhiễu nhìn thấy tin nhắn trả lời của Lam Âm, lúc sau tâm tình trở nên rầu rĩ, lòng bàn tay ra đầy mồ hôi, cầm ly nước chanh trên bàn uống một ngụm.

Cận Nam Dữ ở bên ngòai đều nói bản thân không có bạn gái. Tại sao cô phải lo lắng sợ bị người khác phát hiện.

* Edit: Mino Mũm Mĩm

Có lẽ Cận Nam Dữ đã nhận được tin, trợ lý của hắn đã đón được Lam Âm, cô khẳng định Cận Nam Dữ đã biết cô ấy đã trở lại, nhưng tại sao Cận Nam Dữ lại không đi tìm Lam Âm? vẻ mặt bình thường của hắn cùng cô ở đây ăn tối, nhìn bộ dáng rất là quỷ dị.

Chẳng lẽ là bởi vì lâu lắm không có gặp mặt nên còn tức giận ? Tức giận lúc trước Lam Âm vứt bỏ hắn mà rời đi, cho nên hiện tại cùng cô ấy giận dỗi, không muốn đi gặp cô ấy sao?... Edit: Mino Mũm Mĩm

Không biết trong đầu Cận Nam Dữ đang nghĩ gì, bữa ăn này cũng sắp kết thúc , hắn cũng không có đề cập với cô chuyện chia tay, không khí ảm đạm làm cô chỉ muốn mau về nhà.

Cô ngồi một lúc, trong lòng thấp thỏm không có tâm trạng ăn cơm, vẫn luôn suy nghĩ khi nào hắn sẽ thốt ra 2 từ chia tay, cô đưa cơm đến miệng đều vô vị.

Nhưng trong suốt bữa ăn hắn đều không có nhắc tới, buổi tối trở về nhà, thời điểm Cận Nam Dữ vừa về đến nhà đã đi vào trong phòng tắm rửa trước .

Lục Nhiễu dùng phòng tắm dưới lầu, đến bên cạnh bồn rửa mặt sau đó tháo trang sức, nàng dùng kem tẩy trang thoa đều trên mặt để tẩy rửa lớp trang điểm, lúc sau dùng sữa rửa mặt rửa sạch sẽ khuôn mặt.

Rửa mặt xong, trước gương nhìn lại bản thân nhớ về khoảng thời gian trước kia.

Khi Lam Âm cùng Cận Nam Dữ hai người bọn họ bắt đầu ở bên nhau không lâu, cứ đến cuối tuần hai người hẹn hò sẽ lựa chọn đi xem phim, thời điểm đó Lam Âm đều sẽ lôi kéo theo Lục Nhiễu đi cùng , mục đích chính là sợ bị người trong nhà cô ấy phát hiện , nếu hỏi tới sẽ viện cớ nói là cùng Lục Nhiễu đi xem phim, che mắt người trong nhà, không ai biết cô ấy ở ngoài yêu đương, cho nên mỗi lần đều là nài nỉ Lục Nhiễu đi cùng .

Thời điểm mới bắt đầu còn tốt, nhưng là số lần đi theo trở nên nhiều hơn, không nghĩ đến chuyện không có nam sinh nào có thể chịu đựng được khi cùng bạn gái hẹn hò lại có một cái bóng đèn đi theo sau.

Cho nên, có một lần thừa dịp Lam Âm đi vào nhà WC, Cận Nam Dữ liền không khống chế được tức giận nói với Lục Nhiễu, ngữ khí lạnh lùng giáo huấn cô, "Lục Nhiễu, là tên cậu phải không? Tôi tưởng cậu cũng có lòng tự trọng chứ, tại sao cậu suốt ngày cứ đi theo sau Âm Âm nhìn như cái bóng vậy, cậu trở ngại hai chúng tôi hẹn hò, cậu không biết xấu hổ sao?".

"Tôi thực sự không thích cậu cứ đi theo bọn tôi như vậy , thật quấy rầy tới bọn tôi, bởi vì có cậu ở đây bọn tôi việc gì cũng không dám làm trước mặt cậu. Cậu đừng vì không có chuyện gì để làm mà cứ đi theo bọn tôi, về sau không được đi theo Âm Âm nữa. Cậu đang làm bóng đèn tới cản trở bọn tôi sao? Cậu đang có cái suy nghĩ gì vậy ? Suốt ngày cứ đi theo bọn tôi , cậu không biết bản thân nên làm gì sao? Làm ơn cậu về sau đừng giống như cái bóng đèn đi theo bọn tôi nữa".

Lục Nhiễu không nghĩ tới việc trở thành bóng đèn, phá hư chuyện của bọn họ, mỗi lần đi theo đều im lặng giống như không có tồn tại chỉ ngồi ở một góc, cũng không nói lời nào quấy rầy đến bọn họ.

Đều là Lam Âm mỗi lần đều quay sang lôi kéo cô nói chuyện. Cô không từ chối giống như cũng ngượng ngùng mà đáp lại cô ấy, cho nên trả lời vài câu, Cận Nam Dữ lúc đó ăn giấm chua, nhìn bạn gái mình cùng người khác nói chuyện như vậy nhưng lại lạnh nhạt với hắn.

Cô trước kia đi theo hai người bọn họ, đều là tranh thủ lúc hai người bọn họ không chú ý tới, sẽ thật cẩn thận nhìn trộm Cận Nam Dữ. Cô vì có chút tâm tư, vì quá thích Cận Nam Dữ, muốn cùng hắn gần gũi tiếp xúc, ngắm nhìn hắn một chút, cũng không phải mơ tưởng gì tới hắn, chỉ cần ngắm nhìn hắn để thỏa mãn chút tâm tư là được.

Từ sau lần đó, Lục Nhiễu không còn dám theo bọn họ nữa.

Lục Nhiễu tẩy trang xong, lại chuẩn bị làm các bước chăm sóc da, canh thời gian chờ Cận Nam Dữ tắm xong liền lên lầu lấy quần áo đi tắm rửa.

Vào phòng tắm rửa xong, cô mặc váy ngủ vào người , vừa rồi không khí trong này không thoải mái, cho nên sau khi tắm rửa xong liền đem cửa phòng tắm mở rộng ra, cô mở cửa một lúc để tản hết hơi nước ẩm ướt, sau đó bắt đầu các bước chăm sóc da.

Cô nhớ đến túi đựng kem dưỡng đang nằm trong vali, bèn đi ra ngoài lấy để sử dụng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!