Chương 23: Trong Phòng Dụng Cụ - P1

Hắn nhắn tin muốn yêu cầu Lục Nhiễu đưa nước tới cho mình, bởi vì hắn ngồi ở bên bạn cùng phòng cậu ta nói cậu ta muốn có một cô bạn gái để cô ấy đến đưa nước cho mình. Nghe vậy nên hắn suy nghĩ nếu có người vì muốn theo đuổi hắn mà đến đưa nước cho hắn, hắn nghĩ sẽ nói với người đó là mình đã có bạn gái rồi không thể nhận được.

Hắn cũng không muốn để người khác tưởng hắn là tên cẩu độc thân, cho nên hắn liền gửi tin nhắn qua cho Lục Nhiễu muốn cô đến đây đưa nước, kết quả nửa ngày cô cũng không có trả lời .

Khi hắn đang có tâm sự nặng nề, ngồi cúi đầu nghịch điện thoại di động, đồng đội đang bên cạnh chọc vào tay hắn nói: "Nam Dữ, cậu xem... cậu xem, nhìn không thấy sao? Đôi chân của cô gái đó rất hoàn hảo, hơn nữa cậu nhìn vòng eo của cô ấy, thân hình nuột nà như rắn nước, cái này gọi là thân hình gì vậy? Cái eo nhỏ Đẹp đến độ không cần nắm chặt chỉ cần bóp nhẹ thôi, cậu nhìn một chút đi đôi chân này đẹp quá trắng nõn nà, nhìn cô gái này cũng khá xinh đẹp, đây không phải là cô gái trẻ thường ngày ở trường mình sao? Ở đó nhiều người như vậy, nhưng đôi chân của cô ấy là đẹp nhất, cậu nói cái chân này mà vòng qua thân của mình, đúng là rất cao hứng! "

* Edit : Mino Mũm Mĩm

Phía sau đồng đội nghe đến đây thì đều ngước lên nhìn, đều cảm thấy hứng thú nên thốt lên: "Cô ấy là ai vậy? Sao mình chưa thấy qua nhỉ? Này các cổ động viên viên đội mình tớ đều biết mặt hết, không phải người mới tới đâu, đôi chân này đẹp thật đấy, Tôi có thể chơi thêm một năm nữa! "

Cận Nam Dữ lúc đầu cũng không có quan tâm, nghe được lời của đồng đội mặt hắn ủ rũ cũng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn, nhưng nhìn một hồi biết đó là ai thì sắc mặt tái nhợt, sau đó liền cúi đầu xuống.

Cái người có đôi chân như chiếc đũa, chân trắng nõn trơn mềm, có thân hình như rắn nước, cô gái đang được bàn tán này không phải bạn gái hắn thì còn có thể là ai được chứ?.

Làm sao mà Lục Nhiêu lại đến đây làm cổ động viên chứ? Không phải cô ấy nói với hắn, cô ấy chỉ là nhân viên hậu cần sao? Tại sao bây giờ lại đi làm cổ động viên nhảy nhót ở trong này? Hơn nữa, cô ấy đang mặc như vậy là có ý gì? Đây là váy sao chứ? Độ ngắn cũn cỡn của cái váy này, nhảy lên là sẽ phơi ra thấy hết bên trong.

Lục Nhiễu không nghĩ rằng cuộc thi hôm nay là thi đấu bóng rổ, Cận Nam Dữ sẽ đến tham gia thi đấu. Bởi vì cô khá buồn chán nên nhìn xung quanh, lập tức nhìn thấy cách đó không xa có một người đàn ông đang nhìn chằm chằm vào mình, hai người đều nhìn thấy đối phương, Lục Nhiễu cũng nhìn lại hắn. Với đôi mắt nguy hiểm này của hắn, cô vô cùng sợ hãi.

Không nghĩ vừa khéo tới như vậy

Lần trước khi Lục Nhiễu cùng hắn lên giường cũng đã qua một thời gian rồi. Bây giờ cô đều là muốn tránh né hắn, mỗi ngày ở trường học cũng không có làm gì quấy rầy đến hắn, lúc này vừa nhìn thấy hắn liền không biết tại sao. Cảm giác muốn rợn tóc gáy rất kỳ quái.

Lục Nhiêu không biết đã đứng đờ người được bao lâu thì đã bị đội trưởng gọi đi rồi, đến lượt bọn họ lên sân khấu, đại diện cho đội cổ động viên nữ toàn trường qua đây nhảy cổ vũ .

Cận Nam Dữ sau khi phát hiện ra cô, hắn lập tức trừng mắt nhìn cô, ngày thường cô đều mặc quần dài đi ra khỏi cửa, lần trước vào khách sạn là lần đầu tiên nhìn thấy cô mặc váy, lúc đó hắn mới nhìn vào đôi chân cô. Chân của cô trắng nõn nhỏ nhắn, làn da rất mềm mại, buổi tối hắn sờ soạn rất nhiều, trực tiếp đặt hai chân của cô lên eo mình, đi vào tiểu huyệt của cô.

* Edit: Mino Mũm Mĩm

Thật sự, hắn cùng đồng đội có suy nghĩ giống nhau, cái này chân này chỉ có thể chết trên người hắn.

Hiện tại vừa thấy đôi chân này của Lục Nhiễu ban ngày nhìn vào so với ban đêm còn mê người hơn, cuối cùng hắn nhìn suy nghĩ tưởng tượng, cảm giác trên người hắn cũng bốc hỏa, phía dưới trở nên cương cứng lên. Hận không thể để đôi chân này vòng trên eo của mình , làm cho cô ngồi ở trên người hắn để hắn thọc vào rút ra.

Nhưng điều hiện tại càng làm hắn thêm bốc hỏa hơn, cô như thế nào lại ăn mặc thành như vậy ra ngoài, bây giờ để nhiều người xung quanh chú ý như vậy.

Sau khi nhảy xong Lục Nhiễu xuống ngồi ở ghế khán giả xem thi đấu, cô thích xem Cận Nam Dữ chơi bóng rổ, thích nhìn anh chơi bóng rổ xong rồi tự vén áo lên lau mồ hôi nhìn, hành động đó rất câu người. Cô không hiểu bóng rổ, nhưng cô cảm thấy đàn ông khi chơi bóng rổ đều có những sức hút đặc biệt. Nhưng thường ngày cô đều đi theo bạn cùng phòng của mình vào ngồi vào một góc.

Lúc này nhìn Cận Nam Dữ đánh xong một hồi sau đó thở phì phò, cô liền suy nghĩ có nên đi mua nước khoáng cho hắn hay không? Giúp hắn giải khát một chút .

Mối quan hệ hiện tại của hai người so với trước có tiến triển một chút, cho nên mua nước cho hắn chắc là không sao.

Cô nghĩ như vậy nghĩ nên lập tức đi siêu thị bên cạnh trường học mua một chai nước khoáng.

Mua xong nước khoáng cô liền trở về, cũng là lúc bọn họ đã chơi bóng xong. Lục Nhiễu không ngừng tốc độ để trở về, nhưng cũng đã muộn. Lục Nhiễu muốn đưa nước khoáng cho hắn, nhưng lại nhìn thấy một đám bạn học nữ nhìn giống như một đàn ong tiến lại gần hắn, trên tay cầm nước khoáng sôi nổi muốn đưa nước cho hắn.

Lục Nhiễu nhìn chai nước trong tay, cười cười, xoay người không đi qua.

Lúc Lục Nhược chuẩn bị rời đi, đội trưởng bắt cô mang đồ của mọi người vào phòng thiết bị. Vốn dĩ cô phụ trách phần hậu cần nên việc dọn dẹp, nâng hạ, cất giữ đồ luôn cần có sự giúp đỡ của cô, cô mang một cái rương đồ trở về phòng thiết bị.

Vừa lúc cô muốn mang ra ngoài, tin nhắn trong điện thoại vang lên, cô mở tin nhắn ra, thấy Cận Nam Dữ gửi cho cô một tin nhắn, hỏi cô[Đang ở đâu? ].

Lục Nhiễu trả lời tin nhắn đáp lại một câu [ trong phòng thiết bị] .

Bên kia rất nhanh trả lời cô, làm cô chờ.

Lục Nhiễu miễn cưỡng ở trong phòng thiết bị chờ, nhìn điện thoại cô phát hiện trước đấy hắn có gửi cho cô một tin nhắn, hỏi cô có muốn xem hắn thi đấu không. Cô lúc ấy đã chuẩn bị đi lên sân khấu nên điện thoại của cô lúc đó đã bị đội trưởng tịch thu, vì vậy cô không nhận được tin nhắn này.

Lục Nhiễu đợi đến khi cửa bị đẩy ra, Cận Nam Dữ từ bên ngoài bước vào, nhìn thấy cô đang ngồi bên trong liền nghĩ tới cái gì đó, sau đó đóng khóa trái cửa phòng thiết bị.

Lục Nhiễu ngẩng đầu nhìn đến hắn khí thế hung hăng đi lại chỗ cô, hơn nữa đem cửa khóa trái, cô đứng lên, hoảng sợ, "Anh khóa cửa làm gì vậy?".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!