Chương 22: Chúng Ta Không Phải Mối Quan Hệ Trong Sáng

Cô thật là chịu không nổi ý tứ xoi mói của hắn như vậy, hắn chính là xem cô như kẻ thù cố ý tới đây để hành hạ cô đây mà.

Nhưng cô cũng không còn biện pháp, hắn ta là ông chủ lớn, hiện tại có thể giúp cô hái ra tiền, bây giờ hắn có muốn bắt bẻ cô cũng đành phải nghe theo.

Cô không có gọi điện thoại lại mà chỉ nhắn cho Mộ Lận một tin nhắn. Cô nói với anh ta công ty mình đột ngột muốn cô tăng ca có một số công việc quan trọng cần phải xử lý, cho nên cô không thể bỏ dở công việc mà đi với anh ta được nên hẹn anh ta vào lần sau, rồi kêu anh ta về sớm một chút không cần chờ cô. Bởi vì cô cũng không biết khi nào mình mới tan tầm.

Mộ Lận bên kia lập tức trả lời một câu, [ Vậy khi nào cậu tan tầm thì nói với tôi, tôi sẽ tới đón cậu nơi này cách nhà của chúng ta cũng không xa. Để cậu là phụ nữ mà trở về nhà một mình thì quá nguy hiểm, nếu cậu gọi xe ngoài tôi cũng không yên tâm, lỡ không may có chuyện gì xảy ra tôi sẽ rất áy náy. ]

Lục Nhiễu trả lời anh ta một chữ

[Được], cô sợ Cận Nam Dữ sẽ thật sự bắt cô bàn công việc tới nửa đêm mới được trở về. Lúc đó cô thật sự sẽ không dám về nhà một mình, đi đêm một mình trên đường về thật sự rất khủng khiếp .

Lục Nhiễu tiếp tục ở lại cùng Cận Nam Dữ sửa lại phương án khác, Cận Nam Dữ nhìn giống như một đại gia ngồi ở cái ghế xoay đằng trước, khuôn mặt hứng thú nhìn cô, làm cho cô khá đau đầu.

Chờ đến lúc sau là 7 giờ tối , đồng nghiệp công ty cô đều về hết rồi. Cận Nam Dữ nhìn đồng hồ trên tay thời gian đã không còn sớm, hắn trầm giọng hỏi Lục Nhiễu, "Có muốn ăn lẩu không? Vẫn nên ăn đồ ăn Trung Quốc? Em thực thích ăn lẩu, chúng ta cùng nhau đi ăn lẩu đi?".

Lục Nhiễu, " Cho nên hiện tại Cận tổng anh yêu cầu xong rồi nên bây giờ muốn trở về sao? Anh không cần tiếp tục nói chuyện hợp tác phương án à? Nếu là như vậy chúng ta tự mình trở về nhà mỗi người là được rồi".

"Không, anh chỉ là đột nhiên muốn ăn lẩu rồi lại cùng em bàn bạc phương án mới. Như vậy tương đối dễ thảo luận hơn"... Edit: Mino Mũm Mĩm

Lục Nhiễu, "..."

Cô hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói từng câu, "Cận tổng một mình anh đi ăn lẩu là được rồi , tôi cũng không có thích ăn lẩu, hơn nữa tôi bị dị ứng với mồi lửa, cho nên không đi cùng anh được .".

Cận Nam Dữ, "...".

Lục Nhiễu nói câu này xong, lúc sau bụng đói cồn cào lại kêu rột rột.

Cô xấu hổ che bụng lại, buổi trưa cô chỉ đơn giản ăn cái bánh sandwich, đến thời điểm bây giờ đã là buổi tối , cô thật sự rất đói bụng.

Cận Nam Dữ nhìn cô như vậy cũng không ép buộc, " Vậy kêu cơm hộp đi, phiền giám đốc Lục gọi luôn cho anh một phần .".

Lục Nhiễu, "Vậy Cận tổng anh muốn ăn cái gì?".

Cận Nam Dữ nhướng mày nhìn cô, "Anh muốn ăn cái gì em không biết? Anh khẩu vị là cái gì em cũng không nhớ ư? Em cùng anh đều không thích mấy món có nhiều tỏi. Lục Nhiễu, dương vật anh đều bị em ăn qua bao nhiêu lần rồi? Em bây giờ nói em không biết? Vừa rồi quần lót em còn chảy nước, đều đã ướt thấm trên quần anh, em cùng anh có cái gì quan hệ trong sáng để ko nhớ hết sở thích của anh không?".

Lục Nhiễu, "...".

Người này cái miệng thật là...

Lục Nhiễu chỉ có thể nhịn xuống , trong lòng vẫn luôn mặc niệm đây là ông chủ lớn chỉ có nghĩ như vậy bản thân mới có thể đủ nhịn xuống, lúc sau đặt cơm cô đều chọn toàn bộ là mấy món mà hắn không thích, hắn không thích ăn cay, hơn nữa không thể nào ăn được rau thơm và cà rốt. Thời điểm Lục Nhiễu đặt cơm chọn ngay một quán ăn kiểu Thái, ghi chú chủ quán nhất định phải làm cay thật cay, hơn nữa tốt nhất thêm cà rốt và rau thơm càng nhiều càng tốt.

Cuối cùng Cận Nam Dữ nhìn trước mặt một bàn đồ ăn đều là ớt. Khuôn mặt âm trầm nhìn Lục Nhiễu, "Lục Nhiễu, em cố ý? "

Lục Nhiễu chỉ lo ăn cơm không trả lời... Edit : Mino Mũm Mĩm

Cận Nam Dữ tức giận đem đồ ăn đẩy qua, "Này Lục Nhiễu, anh liền cùng em tranh cãi đi, em muốn cùng người đàn ông khác đi ra ngoài hẹn hò đúng không? Để xem em khi nào mới có thời gian đi cùng hắn".

Lục Nhiễu đang ăn cơm, nghe được lời này ngẩng đầu nhìn hắn một cái, định kích thích hắn làm cho hắn mệt mỏi , "Tôi đây cũng muốn cùng anh tranh cãi đây, tôi có cái gì phải sợ anh? Cũng không có khả năng cùng anh ở chỗ này xem nhau cả đời, hơn nữa tôi cùng anh ấy hiện tại hai người là cùng thuê nhà ở chung một chỗ, mỗi ngày đều có thể gặp mặt nhau, sao có thể quan trọng một ít thời gian như vậy, tôi và anh ấy buổi tối trở về cũng có thể gặp nhau. Anh xem bây giờ anh có thể giữ tôi ở lại đây.

Nhưng khi tôi trở về đều có thể nhìn gặp anh ta ở nhà.".

Cận Nam Dữ khuôn mặt xấu xa đến không thể nhìn.

Lục Nhiễu ăn no rồi, lúc này tâm tình rất sung sướng, không cần ăn nhiều cũng đã no sau đó liền chuẩn bị đi đổ rác.

Cận Nam Dữ anh tĩnh trở lại, bầu không khí đi xuống, âm thanh như phát hỏa mang theo ủy khuất, kêu cô lại hỏi, "Em thích hắn ở điểm gì? Nói cho anh, em thích hắn ở điểm nào? Nói cho anh, anh liền trở thành kiểu người như hắn, như vậy có được không? Anh dựa theo hắn như vậy mà sửa đổi, được không? Em thích kiểu người như hắn sao? Anh cùng học theo hắn có thể chứ? Hắn như thế nào đối với em, anh liền sẽ đối xử với em như thế đó.".

Lục Nhiễu nghe được lời này còn tưởng rằng mình gặp quỷ, không thể tin được đây là lời nói ra từ trong miệng Cận Nam Dữ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!