Chương 10: lục Nhiễu. Sao Em Lại Ăn Mặc Như Vậy?

Thật là Lục Nhiễu nghe được hắn nói câu này tức muốn chết.

Hắn thật là không biết xấu hổ, cô duỗi tay ra đem tay hắn chụp lại, "Anh bị bệnh à? tôi ăn mặc như thế nào liên quan gì đến anh? Chúng ta đã không còn bất cứ quan hệ gì, anh quản tôi được à? Tôi thích ăn mặc như thế nào là chuyện của tôi, chuyện tôi đi ra ngoài mặc như thế nào cũng không liên quan gì đến anh, mau buông tôi ra bằng không tôi sẽ gọi người tới ".

Trước giờ Cận Nam Dữ chưa từng thấy qua bộ dáng không nghe lời của cô. Trước nay cô vẫn luôn ngoan ngoãn thuận theo ý hắn, bây giờ cô nhìn thấy hắn thì tỏ thái độ phản kháng, làm hắn tức không muốn thả tay ra.

Bởi vì Lục Nhiễu cùng Cận Nam Dữ giằng co, cho nên cổ áo bị tuột xuống chỉ che được một nửa, một nửa bộ ngực trắng noãn bị lộ ra bên ngoài.

Bên trong cô cũng không mặc nội y sao? .

"Mẹ nó..." Cận Nam Dữ nội tâm chửi thầm một câu, duỗi tay kéo lấy áo cô , hung hăng từ kẽ răng phát ra từng chữ chất vấn cô, "Lục Nhiễu, con mẹ nó em mặc như vậy để quyến rũ ai? Em đi ra ngoài mà không mặc nội y sao? Lại mặc như thế này ra khỏi cửa? Lâu ngày không có đàn ông bên cạnh , bây giờ ngứa ngáy nên đi tìm đàn ông giải quyết nhu cầu à?"

Lục Nhiễu, "..."

Cô cúi đầu nhìn trên người mình, hiểu được hắn đang có ý gì, cô chậm chạp giải thích, "Tuy rằng tôi không có mặc nội y, nhưng mà tôi có dùng miếng dán ngực, tại cái áo này không thể che hết nội y bên trong , cho nên tôi mới dùng miếng dán. Mà anh cư xử như vậy là có ý gì? Hiện tại không chịu buông tay tôi ra, anh mau buông tay cho tôi".

Nghe cô giải thích như vậy Cận Nam Dữ không tin tưởng cho lắm, nên đem áo cô kéo xuống kiểm tra bên trong. Bởi vì vừa rồi lực kéo có hơi mạnh, cho nên miếng dán ngực trực tiếp rơi xuống không còn che đậy đầu vú của cô, Cận Nam Dữ nhìn vào đầu vú màu hồng nhạt lộ ra ngoài không khí.

Này... mẹ nó tại sao cô lại dám không mặc nội y? Sao lại dán thứ này lên người rồi đi ra ngoài, cô thực sự là muốn chọc hắn tức chết mà !.

Trước nay hắn đều không cho Lục Nhiễu mặc quần áo mát mẻ ra ngoài. Bởi vì hắn không thích bạn gái mình ăn mặc mát mẻ, đi ra ngoài để những người đàn ông khác nhìn.

Kết quả hiện tại lại như vậy cô liền muốn chia tay với hắn. Sau khi đòi chia tay ngày đầu tiên lại ăn mặc lộ liễu như vậy đi ra ngoài quyến rũ đàn ông.

Cận Nam Dữ nhìn hốc mắt đều mà đường tơ máu, Lục Nhiễu nhìn đến ánh mắt này của hắn cảm giác sợ hãi , liền muốn trốn nhưng bị hắn phát hiện rồi kéo lại, nói " Em chạy cái gì? Em sợ hãi cái gì? Sợ anh trong xe cưỡng bức em sao? Em không mặc nội y ra cửa như vậy, còn không phải là vì ngứa ngáy?? Muốn đi tìm đàn ông để giải quyết nhu cầu à? Anh tới đây giúp em giảm ngứa ngáy, khó chịu , thỏa mãn em không được sao? ".

Ngón tay Cận Nam Dữ liền luồn vào dưới váy cô, không đem quần lót của cô kéo xuống, trực tiếp đem ngón tay duỗi tới bao bọc bằng quần lót cô rồi ngón tay cắm đi vào bên trong.

Lục Nhiễu thấy hắn thật sự chuẩn bị ở trên xe muốn làm gì đó, cô cảm thấy sợ hãi, giây tiếp theo trực tiếp dơ chân đạp một cái vào chân hắn .

Cận Nam Dữ đôi mắt thẳng tắp bị đạp vào chân, hắn đau đến mức liền che mặt lại , Lục Nhiễu thấy thế nhanh chóng chuyển sang phía hắn ấn mở cửa xe, cô từ ghế phụ vội mở cửa chạy vội ra bên ngoài.

* Edit : Mino Mũm Mĩm

Cận Nam Dữ nhìn thấy cô muốn chạy trốn, lập tức xuống xe muốn đuổi theo cô.

Lục Nhiễu vốn dĩ định chạy về hướng khách sạn, nhưng khi nhìn thấy trước mặt mình có cảnh sát đang đi tuần tra. Cô nhìn qua hai viên cảnh sát, lúc sau lập tức chạy tới bắt lấy cánh tay của một vị cảnh sát rồi nói, "Cứu tôi, mau cứu tôi, vừa rồi có một tên b*iến thái đem tôi kéo vào trong xe muốn cưỡng bức tôi".

Lục Nhiễu hiện tại quần áo, tóc tai đều hỗn độn. Nhìn thật giống như là đã bị xâm phạm, hơn nữa váy cũng giống như sắp rách ra rồi.

Hai viên cảnh sát nhìn đến cảnh tượng này, lúc sau đem cô bảo vệ ở phía sau người.

Cận Nam Dữ hướng tới bên này chạy tới, nhìn thấy cô đứng sau lưng của hai viên cảnh sát. Hắn đi tới.

Lục Nhiễu lập tức chỉ vào hắn, thanh âm run rẩy sợ hãi, nói với cảnh sát, "Chính là hắn, chính là người này... tôi vừa rồi đi ở trên đường, hắn đột nhiên đem tôi trói lại, sau đó đem tôi ép vào trong xe chuẩn bị cưỡng bức tôi, hắn khẳng định là phạm tội cưỡng bức, các người mau bắt hắn lại".

Khi hai viên cảnh sát nghe được lời này lập tức đem tay hắn khống chế sau lưng.

Cận Nam Dữ không hiểu sao cô lại nói hắn là tội phạm cưỡng bức?? sắc mặt hắn đều là ngây ngốc không hiểu gì, hắn bị cảnh sát khống chế, đưa hai tay sau lưng không thể nào nhúc nhích.

Cận Nam Dữ tức muốn hộc máu, nhìn Lục Nhiễu sắc mặt xanh mét nói "Lục Nhiễu, em đừng đùa nữa, em mau giải thích cho bọn họ rõ ràng, anh khi nào trở thành tội phạm cưỡng bức?? Em còn dám nói không quen biết anh sao?? ".

Lục Nhiễu sợ hãi trốn xa hơn, "Tôi không quen biết hắn, tôi thật sự không quen biết hắn, hắn làm sao lại biết tên của tôi chứ? Khẳng định là hắn vẫn luôn theo dõi tôi, nên đã biết tên của tôi. Trời ạ, thật đáng sợ, như thế nào có loại người biến thái như thế này, các người nhanh bắt nhốt hắn lại, bằng không tôi sợ sẽ gặp nguy hiểm.".

Khi hai cảnh sát kia nghe được lời cô nói, lúc sau đạp một chân của Cận Nam Dữ, cảnh cáo hắn, "Thành thật nói ra mau, cậu thấy cô gái xinh đẹp như vậy, nênnảy sinh ý định gì với cô ấy?? Mau theo chúng tôi về đồn cảnh sát".

Cận Nam Dữ bị dắt đi, hắn giãy giụa nói, "Không phải, không phải, các người không nên nghe lời cô ấy nói bậy, tôi thật sự không phải là tội phạm cưỡng bức, tôi cũng không có ý định cưỡng bức cô ấy, tôi là bạn trai của cô ấy, chúng tôi đang có chút hiểu lầm ! Cô ấy đang giận tôi mà thôi".

Lục Nhiễu sợ hãi che ngực lại, "Thật là đáng sợ, hiện tại phạm tội cưỡng bức đều dùng chiêu này sao? Các người không nên tin tưởng hắn, hắn gạt người, tôi căn bản không quen biết hắn, hơn nữa tôi còn độc thân, tôi làm gì đã có bạn trai.".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!