Chương 27: (Vô Đề)

Tôn Khảng nghe anh gọi điện thoại, cảm thấy kỳ lạ. Tại sao Enzo lại muốn nhúng tay vào chuyện của cửa hàng? Anh ta bèn thăm dò: "Anh

nói với Stella là cho chị ta một bất ngờ như vậy, lỡ như cô gái kia không ký được hợp đồng với khách, chẳng phải sẽ rất xấu hổ sao?"

Trước khi đặt bút ký, không ai có thể đảm bảo một trăm phần trăm sẽ chốt được đơn.

"Tôi thông báo cho chị ta đến để chứng kiến một bất ngờ sao?" Chu Giác nói chuyện với Stella vài câu rồi cúp máy. "Với năng lực hiện tại

của Vivi, đương nhiên là không có cách nào một mình nói chuyện thành công được. Tôi bảo Stella tự mình đến giúp cô ấy ký hợp đồng đó."

Tôn Khảng có chút hiểu ra, nhưng vẫn chưa hiểu lắm. "Stella sẽ giúp một nhân viên bán hàng nói chuyện với khách hàng sao?" Chuyện này nghe có vẻ không thực tế cho lắm.

"Một nhân viên sơ cấp đã chốt được khách hàng, một khi chị ta đã biết, đó chính là khách hàng của công ty, là chuyện của chị ta." Tôn Khảng vẫn còn đang hoang mang.

Chu Giác nói tiếp: "Đừng xem nhẹ một sự thật, trước khi lên làm quản lý, Stella là Top Sales nhiều năm liền, dưới trướng lại quản lý bao nhiêu đội ngũ bán hàng, năng lực đàm phán của chị ta là không cần phải nghi ngờ. Dù xuất phát từ điểm nào, về giá cả, hay là mở một lối đi riêng, với cá tính của Stella, chị ta tuyệt đối sẽ không để một khách hàng lớn tuột khỏi tay mình."

Nguyên nhân căn bản vẫn là vị khách hàng trong tay Vivi, chất lượng vô cùng tốt, anh đã tìm hiểu từ trước nên biết rất rõ tiềm năng hay không.

Tôn Khảng hiểu rồi, đúng là một chiêu "mượn sức" cao tay. Nhưng điều anh ta càng nể phục hơn chính là Enzo. Đầu óc chỉ cần khẽ động là có

thể nhanh chóng nghĩ ra sách lược, cùng với khả năng và nguồn lực quản lý nhân sự của anh.

——–

Đàm Duy mang giày cao gót chạy như điên trong ga tàu điện ngầm, suýt nữa thì trẹo chân. Mặt cô đỏ bừng, trông vô cùng thảm hại. Cô đứng

trước tấm cửa kính ở cổng Nam, vội vàng chỉnh lại tóc tai một chút.

Vừa vào cửa, cô đảo mắt tìm kiếm, không thấy Lục Quan Vụ đâu, nhưng lại thấy Wendy từ bên ngoài đi vào. Thấy Đàm Duy, sắc mặt Wendy không vui: "Vivi, sao em lại đột nhiên quay về đây? Bên kia thì sao?"

Đàm Duy giải thích: "Sếp, hôm nay em có hẹn khách đến đây, bên kia đã nhờ người trông giúp rồi ạ."

"Khách hàng nào?" Wendy không rõ, theo thói quen nghiêm mặt nhìn cô.

"Khách của em đến rồi, em vào trong tìm ạ" Đàm Duy nói xong không đợi Wendy xử lý, cô vội vã đi vào trong.

Cô gửi một tin WeChat cho Lục Quan Vụ, báo mình đã đến, hỏi anh ta ở tầng nào. Lục Quan Vụ tạm thời chưa trả lời. Đàm Duy vừa ngẩng đầu lên thì thấy Tina.

Hóa ra cô ấy đã nghỉ thai sản xong và quay lại làm việc, phong độ vẫn tốt như ngày nào. Đàm Duy có chút mừng rỡ.

Tina cũng ngạc nhiên: "Vivi?"

Đàm Duy chưa kịp hàn huyên với cô ấy, Lục Quan Vụ đã từ chiếc sofa bên cạnh ngồi dậy, gọi cô: "Ở đây!"

Bên cạnh Lục Quan Vụ, người đang phục vụ anh ta quả nhiên là Cloe. Tay cô ta đang cầm một bình nước. Đàm Duy cảm thấy có điểm không

ổn, sắc mặt lập tức trở nên căng thẳng.

Nhưng không ngờ, Lục Quan Vụ lại chủ động nói với Cloe: "Người tôi quen đến rồi, cảm ơn cô nhé."

"Không có gì đâu ạ, thưa anh." Cloe mỉm cười lịch sự, liếc nhìn Đàm Duy một cái rồi rời đi.

Lục Quan Vụ quay sang phàn nàn với Đàm Duy: "Từ lúc tôi nhắn tin WeChat cho cô đến bây giờ, cô bò qua đây đấy à?"

Đàm Duy vuốt lại tóc, đi tới nhỏ giọng nói: "Xin lỗi anh, thật sự là hơi xa."

"Đúng là vất vả." Lục Quan Vụ lẩm bẩm một tiếng. Anh ta đã ngồi đây cả tiếng đồng hồ, uống cà phê, ăn bốn năm miếng bánh ngọt, suýt nữa thì bị nhân viên cửa hàng tưởng đến ăn chực, tất cả chỉ để đợi Đàm Duy.

"Anh bớt giận, có muốn ăn thêm chút gì không ạ?" Đàm Duy cười làm lành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!