Đàm Duy và Perla đến thăm "thiên thần nhỏ" của Tina.
Tina mặc đồ ngủ, ngồi trên sofa xử lý một vài tin nhắn công việc còn tồn đọng. Vóc dáng chị ấy vẫn rất thon thả, làn da căng bóng, hoàn toàn không giống một người mẹ vừa mới sinh con.
Dì giúp việc đang bế em bé cho bú ở bên trong, chồng chị ấy thì chuẩn bị trái cây và đồ uống cho khách, trông vô cùng hòa hợp.
Đàm Duy đã gặp chồng Tina một lần vào buổi tối. Hôm nay mới phát hiện chồng Tina cực kỳ đẹp trai, trông có vẻ nhỏ hơn chị ấy năm, sáu tuổi.
"Thu lại nước miếng của các em đi." Tina nhìn hai cô gái đang mắt chữ A mồm chữ O.
"Nói thật nhé, một người đàn ông vừa có tiền vừa trẻ tuổi như vậy, chị thu phục thế nào đấy?"
"Thu phục thế nào ư?" Tina nhướng mày, "Phải là anh ấy thu phục chị mới đúng chứ."
"Chị kiêu ngạo thật đó."
Tina biết Stella sẽ tìm người tiếp quản công việc của mình. Chị ấy nghĩ sẽ điều một quản lý tạm thời từ cửa hàng khác sang, nhưng không ngờ lại đào người từ bên ngoài về.
Tục ngữ có câu, một củ cải một cái hố. Điều này có nghĩa là khi chị ấy hết thời gian nghỉ phép, chị ấy và Lâm Hiểu Bội sẽ phải tranh giành một
vị trí đến sứt đầu mẻ trán; hoặc là dứt khoát không còn chỗ cho chị ấy nữa.
Chốn công sở, vốn dĩ là vô tình như thế.
Tina gọi Đàm Duy và Perla vào phòng sách, đóng cửa lại, hỏi các cô về việc chung sống với Lâm Hiểu Bội. Đàm Duy lắc đầu: "Không có cảm giác gì đặc biệt ạ."
Perla thẳng thắn dứt khoát: "Nói thật là em không thích chị ta. Miệng nam mô bụng một bồ dao găm, đạo đức giả, vừa nhìn đã biết là kiểu người tương lai sẽ đạp em xuống đáy."
"Đừng mang cảm xúc cá nhân vào công việc." Tina nhắc nhở Perla, rồi nói với Đàm Duy: "Vivi, ý định ban đầu của chị là đưa em đến khi em độc lập được rồi sẽ buông tay, nhưng bây giờ tình hình đã thay đổi."
Cô dừng lại một lát, "Em đừng học theo Perla, cô ấy quá cảm tính." "Em có chỗ nào không tốt chứ?" Perla không phục.
"Ở nơi làm việc, thiếu người thì trái đất vẫn quay. Điều duy nhất có thể giúp mình đứng ở thế bất bại chính là năng lực nghiệp vụ. Thích lãnh đạo nào, không thích lãnh đạo nào, đều không quan trọng. Nếu nghiệp vụ của em không được, cho dù chị có ở đây cũng sẽ sa thải em."
Đàm Duy căng thẳng đến mức phải véo ngón tay, chỉ có thể gật đầu.
"Nhưng chị hy vọng em có thể chung sống vui vẻ với Wendy, dù sao em cũng không có vốn liếng thực tế như Perla, em hiểu ý chị chứ?"
Đàm Duy lại gật đầu, "Em biết rồi ạ."
Sau đó Tina trò chuyện với các cô ấy những chuyện nhẹ nhàng hơn, về tình hình ngày sinh con, và cả cảm xúc "bảo vệ con non" khó hiểu bỗng nhiên nảy sinh, giống như gấu trúc sau khi sinh con, không cho phép bất kỳ ai chạm vào.
Dì giúp việc cười nói: "Đây là do tình mẫu tử thôi, bà mẹ nào cũng vậy."
Perla nói: "May mà hôm đó có Enzo ở đó, không thì thật sự không giải quyết được."
Tina hỏi Đàm Duy: "Sao em lại nghĩ đến việc nhờ Enzo giúp đỡ?"
Đàm Duy ấp úng: "Vừa hay gặp được thôi ạ, anh ấy trông không giống người xấu."
"Em gái à, em đang thử thách nhân tính đấy." Lỡ như Chu Giác từ chối thì chẳng phải rất khó xử sao.
"May mắn là anh ấy đã vượt qua được thử thách nhân tính." Đàm Duy xoa xoa đầu ngón tay, cười ngượng nói: "Vâng, em đã âm thầm khen ngợi anh ấy sau lưng."
"…"
Tina lấy ra một chiếc hộp nhỏ thắt nơ bướm từ trong ngăn kéo, đặt lên bàn: "Thật ra, chị cũng không ngờ anh ấy lại tốt như vậy, nên cảm ơn anh ấy. Món quà nhỏ này phiền em chuyển cho anh ấy giúp chị."
"Chị gửi cho anh ấy đi ạ." Đàm Duy không muốn tiếp xúc với Chu Giác nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!