Chương 55: (Vô Đề)

Ban đêm trời đổ một cơn mưa, xua tan oi bức của mấy ngày qua.

Hoắc Văn Hứa chỉ mặc một chiếc quần dài đứng trong phòng bếp làm bữa sáng, trong tủ lạnh của Tô Hoài có hoành thánh đông lạnh, Hoắc Văn Hứa nấu nước sôi lên định nấu chúng.

Lúc chờ nước sôi, điện thoại di động để trên bàn ăn reo vang hai tiếng, Hoắc Văn Hứa đi ra cầm lên xem, là Hoắc Nhiễm gửi đến.

Nhìn thấy nội dung tin nhắn, chân mày Hoắc Văn Hứa cau thật chặt.

Cánh cửa phòng ngủ mở ra, Hoắc Văn Hứa ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau với Tô Hoài đứng ở cửa phòng ngủ.

Tô Hoài nhìn thấy anh, mặt lập tức ửng đỏ, ánh mắt đảo qua, ngay cả chào hỏi cũng không chào hỏi mà bước nhanh vào phòng vệ sinh.

Hoắc Văn Hứa đặt điện thoại di động xuống, đi sau lưng cô, Tô Hoài đang muốn đóng cửa phòng vệ sinh, bị bàn tay Hoắc Văn Hứa ngăn lại.

"Anh làm gì thế? Em muốn rửa mặt."

"Anh trai làm cùng em." Hoắc Văn Hứa cười nói.

Tô Hoài trừng mắt nhìn anh, sao người này lại phiền phức như vậy chứ, tối hôm qua anh còn ép cô kêu mấy tiếng anh trai, bây giờ còn quang minh chính đại trêu chọc cô.

Tô Hoài nhăn mũi, từ chối không thương tiếc: Không muốn.

Hoắc Văn Hứa cười cười, sau đó vươn tay nhéo mặt của cô, thấp giọng nói: Còn đau không?

... Tô Hoài hoàn toàn bị anh chọc cho nổi điên, đẩy anh ra,

"Không muốn nói chuyện với anh nữa, anh đi ra ngoài đi."

Tô Hoài rửa mặt xong đi ra, Hoắc Văn Hứa đã làm xong hoành thánh, trong bát hoành thánh tròn vo nho nhỏ có rong biển, còn có dầu mè, mùi thơm khiến người ta thèm ăn.

Hôm nay Tô Hoài mặc áo sơ mi vải Chiffon, nút áo cài đến nút cao nhất, nhưng vẫn lộ ra một phần nhỏ cần cổ thon thả, có mấy vết đỏ không che giấu được.

Hoắc Văn Hứa vươn tay nhẹ nhàng chạm vào cổ cô, ôm lấy cô, trầm giọng nói:

"Sau này không hôn chỗ lộ liễu như vậy nữa."

Tô Hoài liếc nhìn anh, nhỏ giọng nói:

"Hôm nay em xõa tóc, có thể che được một chút."

Hoắc Văn Hứa xoay người cô lại, hôn lên môi cô.

Nụ hôn sáng sớm mang theo vị kem đánh răng, dịu dàng lưu luyến.

Tô Hoài nghĩ đến đêm qua Hoắc Văn Hứa cũng dịu dàng, nhưng sau đó có chút mạnh bạo, làm đau cô xong thì không mạnh bạo nữa, mà sau đó lại càng mạnh bạo hơn...

Tô Hoài thích Hoắc Văn Hứa dịu dàng, nhưng cũng thích Hoắc Văn Hứa vì cô mà trở nên rất mạnh bạo.

"Em phải chịu trách nhiệm với anh." Hoắc Văn Hứa nghiêng đầu cắn vành tai của cô, thấp giọng nói.

... Tô Hoài ngẩng đầu lên nhìn anh, giữa mi mắt là nụ cười mỉm,

"Một đêm bao nhiêu tiền?"

Hoắc Văn Hứa nhướng mày:

"... Thôi vậy, miễn phí đi, gọi lúc nào thì đến lúc đấy."

Ăn bữa sáng xong, Hoắc Văn Hứa đưa Tô Hoài đi làm, Hoắc Văn Hứa không lái xe, hai người bắt xe đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!