"Anh ấy nói anh ấy muốn theo đuổi chị, sau đó thì sao?"
Lúc nói những lời này, Tô Hoài đang cùng Hạ Trăn Trăn ngồi ăn trong quán lẩu trên lầu bốn của trung tâm thương mại.
Đây là ngày thứ ba Hoắc Văn Hứa nói muốn theo đuổi cô, cũng là ngày thứ ba cô nhậm chức công việc mới.
Chập tối ngày phỏng vấn công việc thứ hai, giám đốc nhân sự đã gọi cho Tô Hoài, thông báo thứ hai cô có thể bắt đầu đi làm.
Tô Hoài cân nhắc từ chối lời mời này, cô đã quyết định nhận công việc thứ nhất.
Giám đốc nhân sự vô cùng tiếc nuối, biết Tô Hoài vẫn còn là sinh viên, thì nói với Tô Hoài nếu sau này lựa chọn công việc sau khi tốt nghiệp, có thể ưu tiên xem xét công ty bọn họ.
Vì là việc làm nghỉ hè, còn là phiên dịch tiếng Anh chuyên nghiệp, cho nên Tô Hoài không có cảm giác bỡ ngỡ và hoang mang của người mới nhậm chức, bởi vì ngay khi cô vừa vào công ty đã được giao cho rất nhiều việc, dù sao cũng là việc làm nghỉ hè, không làm cũng uổng phí.
Cùng vào làm với cô còn có hai người tuổi trẻ, bọn họ đều là nhân viên chính thức, một người tên là Triệu Giai Ngữ, một người tên là Phạm Tùng.
Công việc của Triệu Giai Ngữ, Phạm Tùng và Tô Hoài khác nhau. Triệu Giai Ngữ làm trong bộ phận quan hệ công chúng, Phạm Tùng làm trong bộ phận tuyên truyền, mà hai người bọn họ là làm việc chính thức, hiện tại đang thực tập.
Hai người họ thoải mái hơn Tô Hoài rất nhiều, mặc dù được uỷ nhiệm cho người hướng dẫn, nhưng người hướng dẫn không dạy họ.
Vì thế hai người họ luôn không có việc để làm, Phạm Tùng thậm chí còn chạy đến chỗ của Tô Hoài, hâm mộ Tô Hoài có nhiều công việc để làm.
Đối với chuyện này, Tô Hoài cũng không bất mãn, dù sao thì cô là làm thêm nghỉ hè, tiền lương cũng khác với bọn họ, trừ tiền lương cơ bản thì cô còn có tiền hoa hồng, nói cách khác là làm càng nhiều thì kiếm càng nhiều.
Trừ hai đồng nghiệp mới cùng vào làm, Tô Hoài còn ngoài ý muốn gặp một người, chính là Tô Nguyệt.
Lúc nhìn thấy Tô Nguyệt cũng chính là vào thứ hai, giờ ăn trưa ngày hôm qua, công ty tuyển rất nhiều nhân viên bán thời gian làm thêm hè để phát tờ rơi và quảng bá sản phẩm mới trong trung tâm thương mại, Tô Nguyệt là một trong số đó.
Bọn họ làm theo giờ, thanh toán tiền lương theo tuần, hôm qua Tô Nguyệt đến để nhận tiền lương của tuần này, đúng lúc Tô Hoài đi vào nhà vệ sinh, hai người mặt đối mặt với nhau.
Kể từ khi tốt nghiệp trung học, Tô Hoài không gặp lại Tô Nguyệt nữa. Lúc học trung học, sau lần Kiều Niệm và Hòa Minh Huy dẫn người dạy dỗ Tô Nguyệt một bài học, Tô Nguyệt và Lương Vân cũng không làm phiền cô.
Đến mức Tô Hoài nhìn thấy Tô Nguyệt thì còn có chút hoảng hốt.
Khoảng thời gian sống chung với Tô Nguyệt dường như đã là chuyện cũ của kiếp trước, rất lâu rồi cô không nhớ đến người nhà bọn họ nữa.
Tô Nguyệt nhìn thấy cô cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng hai người đều không nói chuyện, bình tĩnh lướt qua nhau.
Thấy Tô Nguyệt cũng không làm ảnh hưởng tới tâm trạng của Tô Hoài, dù sao cô đã không còn là Tô Hoài mặc cho người ta nắm thóp khi còn bé.
Cho nên Tô Hoài nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, nhận lời mời ăn lẩu của Hạ Trăn Trăn.
Buổi trưa được nghỉ ngơi từ mười một giờ rưỡi đến một giờ rưỡi, bọn họ đã đặt chỗ trước, hai tiếng đủ cho bọn họ ăn lẩu.
"Sau đó hai người ở bên nhau rồi?"
Hạ Trăn Trăn gắp lá lách bò rồi nhúng vào nồi.
Không. Tô Hoài lắc đầu,
"Anh ấy nói anh ấy muốn theo đuổi chị, sau đó... Chị cuống quá, nên tùy ý gật đầu, sau đó nữa thì... Về đến nhà rồi."
Đến bây giờ Tô Hoài nghĩ đến chuyện ngày hôm đó thì vẫn còn cảm giác không chân thật, nói ăn tối nhưng cũng không ăn, Tô Hoài bắt xe đi mất.
Hả... Hạ Trăn Trăn kinh ngạc nhìn cô,
"Chị nói chị muốn theo đuổi anh ấy, anh ấy nói không cần chị theo đuổi, anh ấy theo đuổi chị, đã như vậy rồi, hai ngươi còn chưa xác định mối quan hệ ư????"
Tô Hoài thở dài một hơi: "Chị vốn định nói với anh ấy rằng muốn theo đuổi anh ấy, bảo anh ấy đừng đón nhận cô gái khác trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!