Thư mục mới [Thiết bị đầu cuối đã đồng bộ]
Thứ bảy ngày 21 tháng 6 năm 125 lịch mới, trời nắng
Hôm nay đến thành phố Cass, thực tập kỳ nghỉ hè.
"Lại viết nhật ký à?" Cậu trai nhiệt độ cơ thể cực cao bên cạnh sấn tới, nhìn chữ trên màn hình nổi.
"Bố em bắt phải viết," Ngôn Dương thở dài, tiện tay đóng bàn phím ảo, "Bảo gì mà tổng kết thăng hoa, ghi chép tâm trạng."
Vưu Thụ khó hiểu: "Giờ ngay cả ký ức cũng có thể trích xuất để đọc, trải nghiệm đó phong phú hơn hẳn chữ viết đơn thuần mà."
"Anh đi mà bảo ông ấy."
Ngôn Dương huých Vưu Thụ, "Đừng dựa vào em, nóng chết đi được."
Loa thông báo dịu dàng vang lên trên đỉnh đầu.
"Xin chào các bạn, chào mừng các bạn đi chuyến tàu Ngôi Sao Fyca, từ thành phố Fyl thủ đô đến thành phố Cass, toàn thể nhân viên của chuyến tàu này sẽ cung cấp dịch vụ tự phục vụ toàn diện cho các vị.
"Giữa tháng sáu, lá cây sung đan xen lẫn nhau, hai bên đường ray là vườn hoa hướng dương bát ngát, sáng rực rỡ dưới ánh nắng chói chang. Một đoàn tàu màu bạc đi xuyên qua chính giữa. Du Phùng ngồi đối diện hai người, ngắm nhìn phong cảnh lùi ngược bên ngoài cửa sổ, đồng tử mắt đen nhánh bị nhạt đi vì nắng chiếu."Du Phùng.
"Ngôn Dương gõ bàn. Du Phùng ngoái đầu nhìn anh,"Sao?"
"Trước kia em chưa hỏi, tại sao chúng ta lại đến thực tập ở cục cảnh sát thành phố Cass? Có phải anh bảo chú là muốn đến đây không?"
Du Phùng dửng dưng nói, "An ninh ở trung tâm thành phố Cass rất ổn, họ yên tâm."
"Ứ tin.
"Ngôn Dương khoanh tay, rõ ràng mỗi lần nhắc đến đều thảo luận um trời, mặc dù có thể là cậu nhiệt tình đơn phương, nhưng Du Phùng bị cậu lải nhải bao lâu thế, đáng lẽ phải thích thú mới phải. Vưu Thụ cũng nghe mòn tai từ lâu rồi, tất nhiên hiểu được Ngôn Dương không tin điều gì,"Chẳng phải chỉ là cái trang viên cũ thôi sao? Có gì mà xem đâu?
Rốt cuộc em đến thực tập hay là đến du lịch?"
Nước da của cậu trắng nõn, bị nóng nên tóc trước trán ươn ướt, nhưng tôn lên cặp mắt màu xám đó càng rõ nét, lúc không cất tiếng thì như thuỷ tinh dễ vỡ, một khi nói thì lại như bị thuỷ tinh bị đun nóng vậy.
"Anh thì biết gì! Kiến trúc thành phố Fyl gần như toàn màu trắng, cái nào cũng như nhân bản ra vậy, sống mười sáu năm nay em sắp mù màu rồi."
"Lần này nhất định em phải đến trang viên Bình Minh xem thử, mưa gió bão bùng cũng không cản được em."
Du Phùng ngước mắt nhìn bầu trời xanh quá đỗi, chẳng có lấy một gợn mây, "Thế cháy nắng bong da có cản được không?"
"Không cản được!"
Việc khiến Ngôn Dương thất vọng là, trung tâm thành phố Cass chẳng khác gì kiến trúc màu trắng ở thành phố Fyl, lúc xuống tàu anh còn tưởng mình đã về nhà.
Toà văn phòng của cục cảnh sát thành phố Cass cũng màu trắng, ba người bước vào, đăng ký họ tên ở quầy lễ tân, được chỉ đường đến văn phòng của cục trưởng ở tầng thượng.
Cục trưởng tóc muối tiêu, nhìn thấy họ bèn vội vàng ra đón. Ngôn Dương nhìn chính giữa đầu ông ta nhẵn bóng, chắc là không còn xa ngày nghỉ hưu.
"Các cậu đến rồi, đi giữa mùa hè nắng lắm phải không, mau ngồi đi."
"Thành phố Cass cũng chỉ nóng mấy hôm nay thôi, sắp 20 độ rồi. Đến lúc đó có thể lượn lờ thoải mái, có rất nhiều chỗ chơi."
"À phải rồi, tháng sau còn có lễ hội pháo hoa, không được bỏ lỡ nhé."
"Tôi đã nghe cảnh sát Du nói, ba cậu muốn tranh thủ nghỉ hè để kiếm cơ hội thực tập phải không, việc ở đây dễ lắm.
"Ngôn Dương đứng đó lắng nghe, thầm nghĩ đúng là đến du lịch, cục trưởng cơ bản chẳng trông mong gì vào họ. Người lớn tuổi dễ lải nhải, ngoại trừ chào hỏi ra thì thời gian còn lại ba người họ chẳng chen được vào câu nào. Cuối cùng cũng đến lúc kết thúc, cục trưởng dùng thiết bị đầu cuối cá nhân để gửi một tin nhắn thoại,"Ây Cao Hồng, cậu hướng dẫn ba thực tập sinh mới đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!