Không biết có phải Quạ Đen có nỗi ám ảnh gì đặc biệt đối với địa điểm phòng đọc sách hay không, nơi này đúng là chỗ hay xảy ra sự kiện.
Giây phút cánh cửa đôi bằng gỗ nặng trịch mở ra, dấu vết trên thảm trải sàn trong phòng đọc sách có ở khắp nơi.
"So với trong này, chút máu trong hành lang chẳng thấm vào đâu." Du Phùng cúi đầu nhìn vết máu bị kéo lê thành hình.
Lê Chỉ thầm nghĩ đúng là chẳng thấm vào đâu, cứ như sợ máu không đủ rải, lúc làm dấu dẫn đường cố tình tiết kiệm vậy.
Hoặc là vì còn sớm quá, chưa đến thời gian cậu bé quản gia dọn dẹp hiện trường.
Vết máu kéo lê đó trải dài mãi, tới tận mặt tường cạnh giá sách, đột nhiên trở nên hỗn loạn.
Trên giấy dán tường chạm nổi màu vàng ấm áp, có vô số dấu tay máu, tập trung cạnh giá sách, đáng sợ.
"Ông ta bị lôi xuống tầng hầm rồi."
Lê Chỉ vẫn nhớ vị trí lối vào đó.
Du Phùng gật đầu:
"Hơn nữa còn tỉnh lại một lần ở chỗ lối vào."
Những dấu tay hỗn loạn đó ám chỉ nơi này từng xảy ra cuộc vật lộn dữ dội.
Sau lưng Vưu Thụ đã ướt sũng mồ hôi lạnh, ngây người một bên, rõ ràng là bị thiếu thông tin: Hầm?
"Đúng thế, hầm. Trong đó có nhà xác." Du Phùng chạm vào dấu tay đậm nhạt khác nhau,
"Sau này chắc chúng ta sẽ nằm ngay ngắn trong đó."
"Chuẩn bị xong chưa? Dẫn anh đi thăm quan trước nơi anh ngủ dài sau khi chết này."
Vưu Thụ: …
Lê Chỉ không biết trò đùa không đúng lúc của Du Phùng định nói đến bao giờ, nhưng vẫn theo ý hắn, giơ tay khởi động bút lông quạ trên bàn, sau vài vòng quay, lối vào đen ngòm lặng lẽ xuất hiện trên bức tường màu vàng.
Mùi máu tươi trở nên nồng nặc trong câm lặng, là mùi tươi mới.
Bóng tối dưới hầm toát ra lờ mờ vẻ âm u chẳng lành, giống như hôm qua.
Một tiếng gào thét thảm thiết vọng tới từ dưới đất, không gần lắm, nhưng vẫn nghe ra vẻ sắc bén không giống tiếng người.
Nội tâm Lê Chỉ run rẩy, có chuyện gì đó đang xảy ra.
Xuống xem đi. Du Phùng nói.
Ba người đi xuống dưới theo bậc thang, bấc nến nhảy nhót trên bức tường khiến Lê Chỉ nhớ cuộc giằng co ở đây lúc trước.
Đến đây vết máu không còn đứt đoạn nữa, họ chỉ cần lần theo vết máu.
Lê Chỉ!
Vưu Thụ đi đằng sau bỗng hét lên.
Bên phải!
Lê Chỉ vô thức ngoái đầu sang phải, một cái mỏ sắc nhọn phóng đại trước mặt trong nháy mắt, mổ nhanh như chớp về phía mắt phải của anh.
Anh nhanh chóng né sang một bên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!