Chương 64: Ngoại Truyện 1 Valentine

Đây là Valentine đầu tiên sau khi Lý Quần Thanh đồng ý hẹn hò với Văn Tự.

Lý Quần Thanh không để ý đến những ngày lễ này, nhưng Văn Tự lòng nóng như lửa đốt, trước ngày Valentine, cậu đã hỏi bóng gió xem Lý Quần Thanh muốn gì.

Lý Quần Thanh luôn trả lời rằng, anh chẳng muốn gì cả.

Sau đó anh bèn tiếp tục làm việc.

Bà xã xinh đẹp của cậu đúng là cuồng công việc!

Không phải Valentine anh cũng muốn đi làm đấy chứ? Văn Tự bỗng nghĩ đến suy nghĩ đáng sợ này, cậu lập tức như sét đánh ngang tai, lòng nhiệt tình bị dập tắt.

Thế là cậu đi tới bên cạnh Lý Quần Thanh đang gõ máy tính, kéo ghế ngồi xuống, ngoẹo đầu dựa vào Lý Quần Thanh, nhìn anh làm việc.

Lý Quần Thanh làm xong việc, mới nghiêng đầu nhìn cậu, hỏi: "Nói đi, có chuyện gì?"

Văn Tự lập tức phấn chấn, ngồi thẳng người nói: "Valentine anh không được đi làm đâu đấy, anh phải ở bên em."

"Ừm… Trước giờ anh chưa bao giờ đón…" Đọc Full Tại

Văn Tự ôm cánh tay Lý Quần Thanh, dịu dàng nói: "Trước kia là trước kia, giờ anh ở bên em rồi, hai chúng ta nhất định phải đón Valentine, năm nay là năm đầu tiên chúng ta yêu nhau, Thanh Thanh à, được không?"

"Được thôi." Lý Quần Thanh thở dài bất lực.

Văn Tự sấn tới trước mặt anh hôn một phát, nói: "Thế anh bận tiếp đi, em đi nấu cơm cho anh."

Lý Quần Thanh nhìn Văn Tự vui phơi phới, nói: "… Hôm nay đừng ăn cánh gà cháy cạnh nữa được không?"

Anh từng trái lòng khen Văn Tự lần đầu xuống bếp nấu rất ngon, Văn Tự bèn tưởng rằng Lý Quần Thanh thích cánh gà cậu nấu, lần nào nấu cơm cũng phải làm một lần, lần nào cũng cháy đen sì.

Văn Tự vẫn dạt dào hứng thú, hỏi: "Thế anh muốn ăn gì? Em học nấu cho anh."

"Hay là…" Hay là đặt đồ ăn ngoài đi.

Sau khi Lý Quần Thanh như nhìn thấy cái đuôi mô phỏng vẫy đến là vui vẻ của Văn Tự, câu nói này bị nuốt trở về, anh nói, "Anh muốn ăn sườn hầm, em học làm gì."

Lần này không tệ, quả nhiên đồ hầm không dễ nấu hỏng, Lý Quần Thanh nghĩ, lần sau Văn Tự hỏi anh muốn ăn gì, anh sẽ đọc toàn bộ thực đơn món hầm đơn giản cho cậu, bảo cậu đi nấu.

Cho tới tận ngày Valentine, thấy Lý Quần Thanh chưa nhận được cuộc gọi công việc nào, Văn Tự mới thật sự vui vẻ.

Mới sáng sớm cậu đã lôi Lý Quần Thanh dậy, bảo anh ăn diện chải chuốt.

Lý Quần Thanh hỏi có phải mọi khi anh không ăn diện nhìn khó coi lắm không, Văn Tự phủ nhận ngay, bảo không phải.

Ôm Lý Quần Thanh ghé sát gương, cậu chỉ vào Lý Quần Thanh phân tích từng cái một, nói anh được đấng tạo hoá ưu ái ra sao, tỉ lệ của anh cao cấp cỡ nào, nói đến mức Lý Quần Thanh đỏ cả mặt.

Văn Tự tranh thủ hôn lên má anh một phát, giục anh mau đi thay quần áo.

Lý Quần Thanh nhìn quần áo trong tủ đồ, nhất thời không biết nên mặc như thế nào.

Văn Tự trang trọng thế làm gì?

Vất vả chọn xong quần áo, Văn Tự đã đứng ở cửa đợi rất lâu, nhìn thấy Lý Quần Thanh  mặc áo khoác màu đen, eo thon chân dài, thân hình thẳng tắp, đi về phía mình, mặt cậu cười nở cả hoa.

Cậu bảo muốn đưa Lý Quần Thanh đến một nơi đẹp, Lý Quần Thanh hỏi có phải cậu đến nơi nào hồng phấn không, Văn Tự ngạc nhiên hỏi sao anh biết.

Dễ đoán quá trời có được không.

Lý Quần Thanh mỉm cười, ngoái đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cười không nói gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!