Chương 42: (Vô Đề)

Lý Quần Thanh vốn không định gọi cậu.

Anh đã quen giải quyết vấn đề một mình, vấn đề khó cách mấy, tốn thêm thời gian là giải quyết được.

Thế là đến tận mười hai giờ mới làm xong như mọi khi.

Đây đã không còn là chuyện một hai lần nữa, Văn Tự đã đợi anh đến nửa đêm lần thứ năm rồi.

Dù cho Lý Quần Thanh coi như cậu không tồn tại, trước sau cậu cũng đi theo sau anh.

Trong căn phòng tối om chỉ có chỗ làm của Văn Tự vẫn bật đèn, lần nào Lý Quần Thanh mở cửa cũng nhìn thấy cậu khẩn thiết nhìn về phía mình.

Giống như trước kia, anh rời mắt, rảo bước bỏ đi.

Mở cửa xe ô tô, Lý Quần Thanh đang định ngồi vào trong, nhưng anh lại chần chừ vài giây, quay người đi về phía Văn Tự.

Lý Quần Thanh lại gần cậu là chuyện mà cậu cầu mong đã lâu.

Nhưng cậu lại vô thức lùi lại, cuối cùng tựa vào xe mình mới đứng vững, chờ Lý Quần Thanh đi tới trước mặt.

"Cậu là đồ ngốc à?" Lý Quần Thanh đứng cách cậu một mét, hỏi.

"Hả?" Văn Tự giả vờ không hiểu anh đang nói gì.

Lý Quần Thanh cầm điện thoại lên cho cậu xem thời gian trên màn hình: "Giờ khuya cỡ nào rồi cậu không biết à? Từ sáng đến tối tôi đều không định gọi cậu, nói cách khác, tôi không muốn cậu làm trợ lý của tôi, không muốn cho cậu lại gần tôi, cậu đừng thế nữa, hoặc là tự kiếm việc mà làm, hoặc là rời khỏi công việc mà cậu không quen thuộc này, đừng lãng phí thời gian nữa."

Anh nói xong bèn quay người định đi, Văn Tự gọi anh lại, tiến lên nửa bước, thấy ánh mắt mang ý cảnh cáo của Lý Quần Thanh, cậu lại rụt chân về, giờ mới tiếp lời: "Em đã đọc kỹ hết một lượt từ đầu đến cuối danh sách bảo vệ động vật hoang dã, cũng làm xong việc chị Hiểu Văn giao cho em rồi, hàng ngày em đều hoàn thành công việc chăm chỉ, em không lãng phí thời gian, em cũng không quên giao hẹn giữa chúng ta, anh không muốn gặp em thì không gặp, em sẽ giữ khoảng cách với anh, để anh không nhìn thấy em.

Anh đi đi, chú ý an toàn."

"Cậu đến đây…"

"Em đến đây," Văn Tự ngắt lời anh, "Em đến đây cũng chỉ vì em thích động vật, tìm được công việc mà mình bằng lòng phấn đấu, vậy nên xin anh hãy yên tâm, làm việc cho tốt, đừng để em quấy rầy."

Lý Quần Thanh không nhìn thấy bất cứ tâm tư nào chưa được cất giấu trong mắt Văn Tự, anh vẫn kiêu ngạo như thế, lãnh đạm trả lời: "Thế là tốt nhất."

Nhìn theo Lý Quần Thanh lái xe đi mất, cậu mới để lộ biểu cảm bị tổn thương, ngồi vào trong ô tô, cậu nhìn đồ chơi chim hồng hạc ở ghế phụ, giơ tay chạm vào, tự độc thoại: "Vì thích anh, nên thích động vật.

Không dám nói, không thể nói."

Vì lãnh đạo gửi xuống quy tắc quản lý động vật hoang dã mới nhất, nên Hiệp hội đã tổ chức một hội nghị, so sánh với lần trước để điều chỉnh, Lý Quần Thanh chủ trì hội nghị lần này, Văn Tự ngồi ở cuối cùng, cậu nhìn Lý Quần Thanh giải thích chi tiết công việc phải làm sắp tới mà không rời mắt, hơi ngơ ngác, dường như trong một giây, cậu đã trở về thời đại học, ngồi dưới bục giảng nghe Lý Quần Thanh nói về động vật, vẻ hào hứng ấy đến giờ vẫn còn rõ nét trong đầu cậu.

Bất kể lúc nào, Lý Quần Thanh chỉ cần đứng bên trên, dường như đều sẽ sáng lấp lánh, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

Hội nghị kết thúc, cũng đến giờ ăn trưa.

Văn Tự đợi rất lâu ở chỗ ngồi mà không đợi được Lý Quần Thanh ra khỏi văn phòng, cậu đói lả gục xuống bàn nhìn kim giây đi qua từng giây một, dỏng tai lên nghe ngóng tiếng cửa.

Không nghe thấy tiếng cửa, nhưng nghe thấy tiếng bước chân.

Văn Tự ngồi dậy mừng như điên, không phải người bước từ trong ra, mà là người đi vào trong.

Nhìn thấy người đó đi thẳng vào văn phòng của Lý Quần Thanh, Văn Tự đứng dậy rảo bước tới dằng sau người đó, gọi hắn: "Làm gì đấy?"

Trần Minh Uẩn ngoái đầu lại, nhìn Văn Tự, đong đưa cơm canh trong tay: "Tôi mang đồ ăn cho Lý Quần Thanh, mẹ anh ấy bảo tôi đến thăm anh ấy."

Văn Tự ngây ra chốc lát, sau đó mỉm cười: "Thế à, được thôi." Đọc Full Tại

Trần Minh Uẩn đáp một tiếng, gõ cửa, nghe thấy Lý Quần Thanh bảo vào đi, lúc đóng cửa hắn nhìn thấy Văn Tự vẫn còn đứng ở cửa, bèn hỏi: "Cậu còn việc gì à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!