Vở kịch đám cưới này lên trang nhất, rất lâu sau độ hot mới tan biến.
Nhưng trên mạng có người đăng thông tin cá nhân của Tưởng Quân, toàn bộ phần mềm xã hội của Tưởng Quân đều bị nhét đầy tin nhắn ác ý, điện thoại cũng rung không ngừng, tin nhắn chửi bới nhận được hết cái này đến cái khác, ngay cả bố Tưởng Quân bị bệnh cũng bị người đời tấn công, thậm chí có người còn gửi vòng hoa đưa tang đến nhà bố mẹ Tưởng Quân.
Lý Quần Thanh vốn dửng dưng trước tình cảnh hiện tại của Tưởng Quân, nhưng bố mẹ hắn vô tội.
Anh từng xem Tưởng Quân gọi video với bố hắn, ông cụ bên kia màn hình vừa chất phác vừa dẻo dai, lúc đó Lý Quần Thanh nghĩ, dù anh và Tưởng Quân không đi được đến cuối cùng, anh cũng sẽ dốc hết khả năng của mình giúp bố Tưởng Quân chiến thắng bệnh tật nhanh nhất có thể.
Vậy nên anh đã giấu Tưởng Quân đi gặp bố hắn, kể từ khi bố Tưởng Quân mắc bệnh, anh vẫn luôn gánh vác một nửa chi phí, anh bảo bệnh viện giấu Tưởng Quân, cho đến năm nay, anh vẫn đang trả tiền viện phí thay hắn.
Nghe nói ông cụ cũng bị bạo lực mạng, Lý Quần Thanh không ngồi yên nổi nữa.
Lần đầu tiên anh lên tiếng trên phần mềm mạng xã hội chia sẻ động vật, kêu gọi mọi người chấm dứt bạo lực mạng, đừng liên luỵ người vô tội.
Một số người lý trí đương nhiên ủng hộ Lý Quần Thanh mà không chùn bước, một số người khác thì chuyển sang công kích Lý Quần Thanh, thậm chí nghi ngờ xu hướng tính dục của anh, cũng có người bảo bạn trai của Tưởng Quân chính là anh, lập tức nòng súng bị chuyển sang anh.
Mọi khi Lý Quần Thanh vốn kiệm lời, làm sao mà ứng phó nổi.
Thế là anh dứt khoát mặc kệ, đi ngủ.
Trần Minh Uẩn không ngủ cả đêm, cãi nhau với từng kẻ vu khống Lý Quần Thanh một, đến năm giờ sáng, hắn bỗng phát hiện ra một số bình luận ác ý đã biến mất, sau đó hắn tận mắt chứng kiến từng dòng bình luận ghê tởm biến mất trước mặt, cuối cùng một lời nhắn mới xuất hiện, là một người tên Hồng Đậu, người đó nói: "Anh mãi mãi là người đúng, tôi mãi mãi tin tưởng anh, ủng hộ anh, yêu anh."
Tim Trần Minh Uẩn thắt lại, hắn lập tức bấm vào ảnh đại diện hình chim hồng hạc đó, muốn xem trang chủ của Hồng Đậu, nhưng bấm kiểu gì cũng không mở được, hắn làm mới lại trang, người tên Hồng Đậu đó đã xoá lời nhắn, như chưa từng đến đây.
Trần Minh Uẩn thở hắt ra, cuối cùng đặt điện thoại xuống đi ngủ.
Văn Tự ngồi trước máy tính, nhìn dòng bình luận ác ý vừa xuất hiện đã bị nhân viên xoá mất, anh chàng kia mệt gần chết, kể từ khi Lý Quần Thanh đăng video, y đã bị một cuộc điện thoại của lãnh đạo cử tới bên cậu út nhà họ Văn, xoá từng dòng bình luận phỉ báng Lý Quần Thanh.
Thiếu gia Văn không giận cũng uy nghiêm, khí phách toát ra vô cùng đáng kính sợ, ngồi thế cả đêm cũng không thấy cậu tỏ ra mệt mỏi chút nào.
Buổi sáng Lý Quần Thanh dậy, đêm hôm qua anh tắt điện thoại, sáng nay bật máy ôm quyết tâm sẽ phải đọc rất nhiều lời thoá mạ, chỉ mở ra mà không có, bên dưới video của anh toàn là lời nhắn ủng hộ anh, hơn nữa càng ngày càng đông người ủng hộ, nói rằng đừng làm tổn thương người vô tội.
Lý Quần Thanh lấy làm lạ, rõ ràng hôm qua nhiều bình luận ác ý như thế, sao sáng nay đều biến mất?
Anh không có thời gian nghĩ ngợi, hôm nay phải đến dạ tiệc từ thiện với bố mẹ mình, anh phải mau chóng sửa soạn.
Anh đến phòng Trần Minh Uẩn gọi hắn dậy, hắn mắt nhập nhèm, kéo áo Lý Quần Thanh, hiếm khi dùng tiếng Anh làm nũng một lần, đòi anh cho hắn ngủ thêm.
Lý Quần Thanh bỏ tay Trần Minh Uẩn ra, kéo chăn lên giúp hắn: "Được được, anh ngủ đi.
Hôm nay tôi bận, phải khuya mới về được, anh tự gọi đồ ăn ngoài nhé."
Trần Minh Uẩn nửa tỉnh nửa mơ, ừm một tiếng rồi vùi vào chăn tiếp tục ngáy pho pho.
Ngồi trên ô tô, mẹ anh cứ nhìn anh mãi, Lý Quần Thanh ngoái đầu mỉm cười với mẹ: "Mẹ, sao thế ạ?"
Mẹ anh giơ tay cầm lấy tay anh, vuốt ve từng chập, nói: "Trần Minh Uẩn là một người rất dịu dàng, cậu ta cũng tiếp xúc với con lâu thế rồi, mẹ thấy cậu ta có ý đó với con, con trai cưng à, hay là con…"
"Mẹ, con chỉ coi anh ấy là bạn bè thôi.
Giờ con tạm thời không muốn hẹn hò." Đọc Full Tại
"Hầy, đều tại thằng Tưởng Quân… ôi…" Bà vuốt nhẹ tóc Lý Quần Thanh, đau lòng nhìn con trai mình, cuối cùng lòng chua xót, ngả đầu tựa lên vai Lý Quần Thanh, "Con ơi, giờ con sống vui vẻ là được, đừng để mình chịu thiệt, nhé?"
Đến khi dạ tiệc kết thúc, Lý Quần Thanh được Văn Loan Thần gọi đến quán bar uống rượu.
Nhắc đến thì họ đã không gặp nhau ba năm trời, Văn Loan Thần rất muốn hàn huyên với bạn cũ, nhưng cứ nhớ đến việc làm của Văn Tự bèn không còn mặt mũi nào hẹn Lý Quần Thanh nữa, lần này uống rượu nóng máu, cuối cùng cũng dồn can đảm gọi điện thoại cho anh.
Lý Quần Thanh phân biệt được rõ tốt xấu, Văn Tự là Văn Tự, Văn Loan Thần là Văn Loan Thần, anh sẽ không giận lây sang người vô tội vì lỗi lầm của kẻ khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!