Chương 11: (Vô Đề)

Xử lý công việc xong, Lý Quần Thanh gọi điện thoại cho Tưởng Quân, hỏi hắn muốn ăn gì, anh mang đến bệnh viện.

Tưởng Quân nói cho anh xong, Lý Quần Thanh lái xe đi tới quán cơm kiểu Hồ Nam ở phố Bắc.

Mua thức ăn mang đến bệnh viện, lúc đi thang máy gặp phải một mỹ nữ tóc xoăn ôm một bó hoa, xách lẵng hoa quả, Lý Quần Thanh cứ cảm thấy người này nhìn rất quen, nhưng không nhớ ra được.

Người phụ nữ đó đi cùng hướng với anh, Lý Quần Thanh cứ có cảm giác người này muốn vào phòng bệnh của Tưởng Quân.

Quả nhiên, anh nhìn cô ta đẩy cửa bước vào, anh đứng im tại chỗ không nhấc nổi chân lên.

Anh chưa từng nghe Tưởng Quân kể hắn quen biết cô bạn nào.

Có điều Tưởng Quân bận rộn công việc, quên mất cũng chưa biết chừng.

Lý Quần Thanh xách cơm đi tiếp, vừa đến cửa định bước vào, Tưởng Quân nhắn tin bảo anh, mẹ hắn đến, bảo anh đợi một lát.

Rõ ràng anh chỉ nhìn thấy một cô gái trẻ bước vào, sao lại là mẹ hắn được? Lý Quần Thanh nghi ngờ, anh nhìn vào phòng qua cửa sổ trong suốt, bên trong có hai người phụ nữ, một người đúng là mẹ của Tưởng Quân, người còn lại là cô gái mà anh vừa nhìn thấy.

Ba người trong đó đang nói cười, bầu không khí rất hoà hợp.

Đây mới là thứ mà mẹ Tưởng Quân muốn nhìn thấy chăng.

Từ Lai tới, mẹ Tưởng Quân múc cháo cho con trai mình, nói: "Cô gái tốt thế này ở ngay bên cạnh con, con còn muốn kén cá chọn canh tiên nữ gì nữa?"

"Mẹ, người ta không thích con, đừng nói lung tung."

"Thích hay không mẹ không nhìn ra chắc? Người ta đã bày tỏ rõ ràng thế rồi, con còn không nắm lấy?"

"Nói sau đi ạ," Tưởng Quân sợ Lý Quần Thanh bị đói, hắn giục mẹ mình, "Mẹ bận thì mau về nhà làm đi, con lớn thế này rồi, có thể tự chăm sóc bản thân mình."

"Tự chăm sóc? Con nhìn xem đầu con vỡ to thế kia, lái xe chẳng cẩn thận gì cả, nếu không phải con gái bác Lưu nhà hàng xóm làm việc ở đây, nhận ra con nên kể cho mẹ, con định giấu mẹ chắc? Mẹ chỉ có một mụn con trai là con, con không cho mẹ thương thì mẹ thương ai nữa?" Mẹ Tưởng thở dài, nói, "Mẹ phải về đi cùng bố con đến bệnh viện thẩm tách máu, có việc gì phải kể cho bố mẹ, đừng để bố mẹ lo."

Thẩm tách máu: Loại bỏ các chất độc và chất thải từ máu của người bệnh suy thận giai đoạn cuối.

"Con biết rồi ạ, mẹ đi làm việc của mẹ đi." Đọc Full Tại

Mẹ vừa đi, Tưởng Quân lập tức gọi điện thoại cho Lý Quần Thanh, anh xách cơm tới, muốn hỏi Tưởng Quân cô gái vừa rồi là ai, nhưng nghĩ lại thì ai cũng có quyền riêng tư, muốn kể hay không là quyền lợi của hắn.

"Lúc nãy Từ Lai – con gái chủ tịch công ty anh cũng đến thăm anh," Tưởng Quân vừa ăn vừa gắp thức ăn cho Lý Quần Thanh, "Không biết cô ấy nghe được tin từ đâu ra."

"… Có thể là thấy anh không đi làm, hỏi đồng nghiệp của anh nên biết được," sắc mặt Lý Quần Thanh giãn ra, anh ăn canh rồi nói, "Người ta tốt với anh quá, chờ anh khỏi nhớ phải mời người ta ăn cơm đấy."

"Ừm ừm, anh biết rồi."

Tống Văn Nhân nhìn hoa hồng màu hồng phấn mà Văn Tự gửi tới, cô nhận lấy, tiện tay nhét vào thùng rác.

Chẳng chờ Văn Tự lên tiếng, cô mở lời trước: "Sao anh cố chấp với màu hồng thế? A Tự, lúc chúng ta vừa đến với nhau, rõ ràng em từng bảo em thích hoa hồng đỏ, nhưng dạo này anh chỉ tặng em màu hồng, thế là thế nào?"

"… Màu hồng phù hợp với em hơn."

"Không phải thế." Tống Văn Nhân cười cay đắng, "Anh không thích em nữa đúng không? Anh đã quên mất em thích hoa gì, không còn hứng thú làm tình với em, Văn Tự, anh phải lòng người khác rồi đúng không?"

"Không đâu.

Chỉ là dạo này mệt quá thôi." Văn Tự giơ tay kéo Tống Văn Nhân, cô lùi lại một bước, không cho cậu ta chạm vào.

"Đừng lừa em, em và anh yêu nhau lâu thế, em chịu đựng được tính nết của anh, bao dung tất thảy của anh, là vì em cảm nhận được trong tim anh có em, nhưng giờ thì không thể nữa, mẹ kiếp hình nền điện thoại anh là ảnh đại diện của Lý Quần Thanh, buổi tối đi ngủ phải xem băng ghi hình của Lý Quần Thanh, dậy phải xem hôm nay Lý Quần Thanh nghiên cứu động vật gì, ban ngày phải đến cổng viện nghiên cứu lượn lờ một vòng, Văn Tự!"

Tống Văn Nhân không nhịn nổi nữa, nước mắt tuôn rơi mất kiểm soát, "Anh nói cho em biết đi, có phải anh thích Lý Quần Thanh không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!