Chương 37: Giấc mộng nam kha

Cầm thư, quay về hoàng cung.

Khi Lý Ký đến gặp hắn, đưa thư giao cho hắn.

Lý Ký mở thư ra, đọc thật lâu.

"Hắn nói cái gì?" Tần Tố vẫn còn chút hiếu kỳ.

"Hắn nói đến báo ân tình của Lý gia." Lý Ký thu lại cảm xúc trong mắt nói.

"Báo ân?" Tần Tố có chút khó hiểu, "Báo thế nào?"

"Hắn chúc chúng ta hạnh phúc." Lý Ký nói.

"Này….. Vậy cũng là báo ân?" Tần Tố ngẩn ra.

"Hắn là thuật sư." Lý Ký nhắc nhở.

Tần Tố gật gật đầu, lại hỏi: "….. Nhưng hắn tại sao phải báo ân?"

"Ngươi cũng biết hắn là ai?" Lý Ký hỏi lại.

"Vân Trầm Đàm, là thuật sư, tựa hồ, sống rất lâu." Tần Tố hồi đáp.

"Hắn là quốc sư cuối cùng của tiền triều Tiêu thị. Năm đó Nghiệp thái tổ đánh vào Lạc Dương , rất muốn mời hắn tiếp tục đảm nhiệm chức vị quốc sư của Đại Nghiệp, đáng tiếc hắn sớm đã không biết tung tích. Nghe nói hắn bị bức phải hứa giúp Tiêu vương trấn thủ Lạc Dương, Lạc Dương đã mất, hắn có thể vô khiên vô quải rời đi. Hắn nói ân tình, có lẽ chính là Lý gia giúp hắn lấy lại tự do a." (vô khiên vô quải:

không còn gánh nặng) Lý Ký gấp thư lại, nói.

"Vậy hắn thật sự đã sống rất lâu rồi, nhưng nhìn mặt hắn lại cảm thấy chỉ xấp xỉ bằng tuổi ta." Tần Tố gật gật đầu nói.

"Hắn không giống chúng ta." Lý Ký xoa đầu hắn mỉm cười nói.

Tần Tố cúi đầu xuống.

Không giống chúng ta sao..

"Đi ngủ sớm một chút a." Lý Ký hôn lên trán hắn.

"Lý Ký." Tần Tố ngẩng đầu, cố gắng nhìn thẳng vào mắt hắn.

"Ân?" Thanh âm trầm nhẹ, giống như…. Người kia.

Mang theo ý tứ hỏi lại, một chữ "Ân" vô cùng quen thuộc, âm điệu hơi nâng lên, ẩn chứa vài phần hấp dẫn, vài phần uy hiếp.

Tông Viêm……

"Ta muốn rời đi." Tần Tố tự nói với mình không thể lùi bước, nhìn đôi con ngươi sắc bén như ưng của Lý Ký, "Ta muốn rời xa hoàng cung, rời xa Trường An."

"Ngươi thật muốn đi?"

"Phải."

"Ta thì sao? Ngươi muốn bỏ ta một mình ở đây sao?" Trong mắt Lý Ký toát ra bảy phần bi thương, còn có…. ba phần quyết tuyệt.

"Ngươi vốn thuộc về nơi này. Mà ta, lại không phải." Tần Tố cười, nhẹ nhàng đau thương.

"Chờ một thời gian có được không? Ít nhất, chờ đến sinh nhật của ta, chỉ còn có bảy ngày nữa thôi." Lý Ký ôm hắn, trầm thấp hỏi.

"….. Hảo."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!