Không phải, như thế nào liền biết làm sao để bắt hung thủ? Ta vì sao không biết a!
Phòng an tĩnh, lặng ngắt như tờ, Thân Khương bất lực nhìn về phía Kiều thiếu gia, liền...... cho chút gợi ý, được không?
Toàn bộ đều được đối chiếu, phương hướng đã rất rõ ràng, tâm tình Diệp Bạch Đinh không tồi:
"Thân bách hộ không cảm thấy, có người hiềm nghi có thể bài trừ?"
"Từ... Từ Lương Hành đi?" Thân Khương gãi ót, "Mỗi sự kiện đều có mặt ông ta, ông ta nên ở vị trí bị báo thù nhất, mà không phải hung thủ, Vân An quận chúa sao, cảm giác nơi nào cũng không dính, ít nhất trước mắt không điều tra ra, nàng và Tử Uyển có liên quan gì không, nếu là quen nhau, tình cảm tốt, vậy thì không giống trước nữa.
Còn có người theo đuổi nàng, nhạc sư cung đình Nhạc Nhã, nhìn từ tuổi tác, đại khái là gần gần tuổi của Tử Uyển? Tử Uyển lúc ấy thanh danh lớn như vậy, phàm là học cầm, nhất định là có nghe nói qua, tài nghệ cao thâm không chừng còn từng luận bàn qua, phải tra một chút quan hệ...... nhạc sư Diệu Âm phường Sử Mật và đại phu y quán Thường Sơn thì tuổi tác rất vi diệu, hiện tại đều là tuổi cập quan, 10 năm trước, đều là tiểu hài tử 11- 12 tuổi, vừa khớp a!Không chỉ vậy.
"Cừu Nghi Thanh chậm rãi mở miệng:"Bổn sứ nhớ rõ lúc hỏi cung, đại phu Thường Sơn nhắc tới thê tử trong nhà, chính là họ Tử.
"Đều là họ Tử, sao lại trùng hợp như vậy? Thân Khương tức khắc lĩnh hội điểm này:"Vậy hành động ban đêm của Tử thị này, chẳng phải là rất tự do? Trượng phu ở bên ngoài mở y quán, trong nhà cũng có giày của nam nhân, nàng muốn cải trang giả dạng một phen ra gây án, không phải vô thanh vô tức, không ai biết?Kiều thiếu gia ngươi quá thần, ngươi lúc ấy sao lại hỏi Thường Sơn câu kia, có thành thân chưa? Ngươi là đã sớm đoán được sao!
"Kiều thiếu gia? Diệp Bạch Đinh cũng không biết cho tới nay, trong lòng đối phương, ba chữ này mới là tên của mình, bất quá ——"Chuyện này thật đúng là trùng hợp."
Hắn khi đó cảm thấy đại phu Thường Sơn thoạt nhìn có khí chất ấm áp, dáng người cũng hoàn toàn không cao lớn uy mãnh, y quán mở ban đêm, đa số người bệnh tìm đến có khả năng là khá đặc thù, nhưng thấy người này thoạt nhìn an an tĩnh tĩnh, liền có chút tò mò, người nhà có thể lo lắng hay không?
"Trùng hợp thì trùng hợp đi, cái này không quan trọng ——" Thân Khương quan tâm chính là,
"Rốt cuộc như thế nào để bắt người? Ngươi không phải nói ngươi đã biết?"
Diệp Bạch Đinh gật đầu:
"Tuyên Bình hầu nhiễm hoa liễu."
Đúng vậy......
"Ông ta nhiễm bệnh sớm hơn nhiều so với Trang thị Thẩm Hoa Dung."
Cho nên?
"Trên danh sách của hung thủ —— ông ta là người rất quan trọng."
"Đúng vậy, nhưng ông ta không phải không chết sao? Chỉ là say chết, không chết thật!"
Diệp Bạch Đinh thở dài.
Cừu Nghi Thanh thật sự khó có thể chịu đựng thủ hạ ngu xuẩn, dứt khoát mở miệng:
"Ngươi mang người, tự mình đi theo dõi ngồi canh Tuyên Bình hầu, ai muốn giết ông ta, đè lại bắt về là được."
A ——
Thân Khương rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ:
"Đúng nha, hung thủ đã giết hai người, sao có thể buông tha ông ta? Nhất định sẽ động thủ! Chỉ cần canh giữ, không phải có thể tìm được sao?"
Bách hộ thật hưng phấn, hành lễ liền đi ra ngoài:
"Trời hanh vật khô, nguyệt hắc phong cao, đúng là thời điểm tốt để hành hung, nói không chừng hôm nay liền...... Ta lập tức đi, chờ tin tức tốt của ta đi!"
Diệp Bạch Đinh chớp chớp mắt, ngươi đi là đi luôn, ta thì sao? Để ta ở đây?
Phòng lập tức an tĩnh lại, ngay cả gió len qua song cửa sổ cũng thật cẩn thận, dán vào tường mà đi, như sợ quấy rầy cái gì.
Cừu Nghi Thanh đứng lên, rời khỏi án kỉ:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!