Chương 41: (Vô Đề)

Vân An quận chúa đươc kêu tới, vấn đề hỏi cũng rất trực tiếp ——

"Chuyện quận mã nhiễm bệnh hoa liễu, quận chúa biết sao?"

Vân An quận chúa khựng lại, mi mắt rũ xuống, che lại chán ghét bên trong: "Hẳn là rất nhiều người đều biết đi? Mọi người chỉ là ngại mặt mũi không nói toạc ra, hắn cho rằng lén lúc đi khám bệnh là có thể giấu diếm được đi? Đại phu sẽ không tùy tiện nói ra ngoài, nhưng khám bệnh kia là đại phu nào?

Hắn không nói thì người khác đoán không được? Phố phường láng giềng thuyết thư đều có truyện cười mới, hắn không dám đi thanh lâu, nếu dám đi, cũng nhất định sẽ không có cô nương tiếp hắn.Thanh lâu?Cái này......

"Vân An quận chúa ấn khăn lên khóe môi,"Là Tuyên Bình hầu, mấy ngày hôm trước đích thân nhắc nhở ta.Tình cảm giữa ngươi và quận mã không tốt lắm?Tốt hay không, đã chắp vá tới bây giờ, không có gì đáng nói.Nghe nói ngươi và quận mã trường kỳ ở riêng —— đừng nhìn ta,

"Thân Khương ném luôn nồi cho cái người hiềm nghi trước đó,"Ta không biết, là Từ Lương Hành vừa mới nói.Vân An quận chúa:Có phải ông ta hoài nghi ta là hung thủ không?Thân Khương:Cho nên ngươi cùng quận mã không ở chung, nếu có loại nhu cầu kia......Ta đã nói rồi, ta cùng quận mã nếu đã chắp vá tới bây giờ, ta không lý do giết hắn, Trang thị cũng vậy, ai trên đời này không có vài người đáng ghét, chẳng lẽ đều phải giết?

Ta nếu thật sự muốn động thủ đã sớm động, có thể tha cho bà ta đến bây giờ?Nếu hai người này dan díu thì sao?Thân bách hộ cảm thấy, Thẩm Hoa Dung muốn cùng ta hòa ly?

"Vân An quận chúa cười lạnh,"Hắn nếu thực sự có tâm tư này, hà tất phải dây dưa với ta đến bây giờ?

Nói với ta một tiếng, ta có thể thả hắn đi bất kỳ lúc nào."

Diệp Bạch Đinh tức khắc minh bạch, đôi vợ chồng này quan hệ sở dĩ có thể tồn tại đến bây giờ, chính là sự cân bằng vi diệu này, Thẩm Hoa Dung không bỏ Vân An quận chúa đi, chính mình cũng không xằng bậy, cam chịu nghẹn, đối với người ngoài chảy nước miếng, cũng phải vì vinh hoa phú quý hiện tại mà sinh sôi nhịn xuống, hắn làm nam nhân chưa từng có sai lầm, quận chúa sao có thể không biết xấu hổ đòi hòa ly?

Chỉ cần nàng dám, hắn liền đi nháo...... xã hội nam quyền, người ngoài sẽ ủng hộ ai, quá rõ ràng.

"Quận mã ngày thường có đặc thù yêu thích gì? Loại mà ngượng ngùng nói ra ngoài."

Vân An quận chúa nghĩ nghĩ:

"Xem thoại bản có tính không? Liền cái loại có hình...... tất cả đều là hình."

Lời này nói rất mịt mờ, chỉ chính là x. uân c. ung đ.ồ, truyện người lớn.

Thân Khương khụ hai tiếng:

"Quận chúa cảm thấy, có khả năng...... có ai không nhìn nổi cảnh ngộ của quận chúa, thay quận chúa động thủ hay không?"

Vân An quận chúa tức khắc cảnh giác, khăn trong tay căng thẳng:

"Ngươi nói chính là ai?"

Thân Khương nhìn chữ Diệp Bạch Đinh viết:

"Xem ra quận chúa rất rõ ràng."

Vân An quận chúa rũ mi, cắn môi dưới:

"Chuyện nhà ta không liên quan đến người khác, Cẩm Y Vệ nếu muốn định tội, còn thỉnh lấy ra chứng cứ!"

Thân Khương:

"Vấn đề cuối cùng, hai đêm quận mã cùng Trang thị tao ngộ ngoài ý muốn này, quận chúa ở nơi nào, có nhân chứng không?"

Vân An quận chúa:

"Ở nhà, chỉ có thị nữ bên người làm chứng, bất quá ở trong mắt các ngươi, chắc cũng không tính là chứng cứ hữu lực."

Nhìn trên giấy không có vấn đề mới, Thân Khương giơ tay:

"Quận chúa đừng giận, Cẩm Y Vệ ấn quy củ phá án, rất nhiều vấn đề cũng là bất đắc dĩ, nếu có tin tức mới, sẽ báo cho quận chúa, mời quận chúa về."

Vân An quận chúa hành lễ với Cừu Nghi Thanh, xoay người đi ra ngoài, còn chưa đi đến cửa, nhìn thấy Nhạc Nhã đứng ở cửa, liền nổi giận ——

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!